*/ Đầu tuần có Ngày Nhà giáo Việt Nam:
Trước ngày 20/11 một tuần, mình đã nhờ người gửi hoa tặng Thầy chủ nhiệm hồi cấp 3, Thầy vui và làm thơ đăng trên FB, con gái Thầy chụp gửi cho mình. Người già vui về tinh thần là chính:
*/ Hôm qua mình đi dự lễ kỷ niệm 5 năm ngày thành lập công ty Luật của chị bạn đồng nghiệp. Lâu ngày bạn bè gặp nhau rất vui:
Mình được đi "giải ngố":
*/ Trời chuyển mùa, SG hơi se lạnh vào sáng sớm, người già thì như cái phong vũ biểu, khí hậu thay đổi là bệnh. Hôm trước mình đang khỏe mạnh bình thường, sáng hôm sau dậy là mắt hoa, mày chóng, nhìn hoa không còn thấy đẹp, chỉ muốn nằm nhắm mắt ...để đó. Cổ thì khản đặc rồi thì tắt tiếng luôn. Uống thuốc của nhà không hết, ra tiệm mua thuốc, rồi uống nọ uống kia đủ kiểu, cũng phải 10 ngày mới tạm ổn. Mà năm nào cũng vậy, phải bệnh một hai lần mới đúng kiểu của mình. Người ta bệnh được nghỉ, như kiểu chàng nhà mình hay nói là "ốm tha, già thải", còn mình có bệnh kiểu gì thì chừng đó việc trong ngày cũng cứ phải làm cho xong rồi bệnh tiếp. Chưa kể có hôm không biết chàng tối ngủ mơ thấy sông thấy biển gì mà làm cho dầm dề một giường và người ướt sũng, mình đứng nhìn không biết nên khóc hay cười . Rồi thì mình chưa hết bệnh thì chàng ...đổ bệnh nên người ốm ít chăm người ốm nhiều.
này thì thuốc :
*/ Con gái biết U ốm nên cuối tuần mua thức ăn làm sẵn về; (Bún mắm)