Trang

Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

THĂM SẾP CŨ ! (2)

  * Thiên hạ nghỉ lễ 4 ngày nên rầm rộ đi chơi chỗ này, chỗ kia. Mình giờ thì ngày nào cũng lễ, không giàu tiền, giàu bạc mà giàu về thời gian (người ta : thì giờ là vàng ngọc, mình thì : làm gì đó để giết thời gian) haizzza! thật là tréo ngoe !
* Mọi năm, lễ mình thường đi thăm các cụ lão thành  (Ba, má, dì, chú và sếp cũ). Giờ nghỉ hưu rồi, rảnh là đi không cứ gì phải lễ! Hôm nay 30-4,  ngày này cách đây 42 năm với mình là một điều gì đó khó diễn tả thành lời ( tâm trạng này mình đã có viết bài vào ngày này năm ngoái).
Sáng nay, "xách xe lên và đi", trong hành trình đi đó mình ghé thăm Sếp cũ ( mình cũng đã có bài viết : Sếp cũ - trong loạt bài có nhãn là : Riêng)
...Một vài năm trước thì một năm ít nhất mình ghé thăm chú ( sếp) 1- đến 2 lần vào dịp tết hoặc lễ (30-4 hoặc 2-9). Năm rồi trước khi nghỉ hưu có ghé thăm chú dịp 2-9, chú vẫn khỏe (kiểu khỏe của người già là đi tới đi lui được) ,tuy không còn nhớ nhiều nhưng vẫn nhớ tên mình khi mình hỏi: Chú có nhớ cháu không? Ngay sau đó thì chú lại hỏi là mình đã lập gia đình chưa? có con thì con mấy đứa và được mấy tuổi rồi...(kiểu nhớ, quên lẫn lộn như vậy).
Hôm nay mình lại ghé thăm chú, thấy cửa nhà không khép, mình ghé gọi: Chú ơi, chú à, cháu đến thăm chú đây ạ! (mọi lần là chú ra ngay). Hôm nay, không thấy chú đâu cả, mà nghe phía sau lưng mình có tiếng hỏi: Cô tìm ai ? (mình nghĩ ngay là hàng xóm vì chú ở một mình với người giúp việc), quay lại thì mình thấy chú ngồi trên xe lăn, được chị giúp việc to như hộ pháp đẩy, chắc đi dạo vừa về tới! cầm tay chú mình lại hỏi: chú có nhớ cháu không?ánh mắt chú nhìn mình đầy dò hỏi (kiểu vậy là chú quên hẳn mình rồi), phụ đẩy chú vào nhà, chú nhìn mình và cầm tay mình, khi mình xưng tên thì chẳng có dấu hiệu nào là chú nhớ tới mình nữa, tuy nhiên chú lại hỏi, cháu đã có gia đình chưa, có con thì con mấy đứa và mấy tuổi rồi...!  khi mình nói con mình trên 30 tuổi (làm cùng ngành với chú, cháu mình) và nói thêm là mình đã về hưu thì chú lại rơi vào im lặng! Chắc là chú đang lục lọi lại ký ức để tìm xem mình đang ở  ngăn nào trong bộ nhớ lộn xộn của chú ! Nhưng chú chẳng thể nhớ nữa rồi! (chú bị té mấy tháng nay và phải thay khớp gối (háng) gì đó vì hình như bị bị té gãy rồi còn bị hoại tử- nghe chị giúp việc nói lõm bỏm như thế).
Đến giờ ăn sáng của chú, chị giúp việc bắt ăn, chú phản đối: Tôi không ăn! (giọng vẫn cương quyết như ngày nào), mình nói thôi chị để lát chú đói thì chị cho chú ăn cũng được! nhưng chị ấy nói là chú phản đối vậy thôi nhưng sẽ ăn hết chén cháo! đúng vậy thật, khi chị ấy đưa muỗng cháo gần miệng thì chú tự nguyện ăn và ăn rất ngon lành, khi cháo nóng thì chú kêu nóng quá! nóng quá! rồi lại không chịu ăn ! mình sờ chén  cháo thì nóng rẫy tay luôn! Mình chỉ biết vỗ nhẹ vào tay chú và nói phải chi chú có cô con gái chú nhỉ! Chị giúp việc lại động viên chú: ăn đi không cô khách (là mình) cô ấy cười, hoặc dọa: không ăn là méc bác Đ (con trai chú)...!
 Tự dưng nước mắt mình tuôn trào không thể kìm nén (thật sự là hơi vô duyên)! rồi mình nghĩ đến tương lai xa (gần) của mình khi nhỡ chẳng may sau này mình cũng sẽ như thế thì sẽ như thế nào? rồi cứ thế chuyện nọ xọ chuyện kia và mình ra về trong tâm trạng không vui vẻ! Mình để lại số điện thoại của mình cho cô cháu gái (chắc cũng là giúp việc) với lời dặn nếu chú có chuyện gì thì cho mình xin một dòng tin nhắn! Cô bé nhiệt tình nhận lời vì thấy mình vừa nói mà nước mắt cứ rơi, cứ rơi...!
Vẫn biết quy luật của đời người là sinh- lão- bệnh- tử , mà sao lòng mình cứ nặng trĩu, bởi lẽ chú (sếp) của mình ngày xưa là một người có trí nhớ rất tuyệt vời. Phòng GĐKT của TATP thời gian đầu thành lập chỉ có một Trưởng phòng là chú và một thư ký là mình. (Sau có thêm anh Phó phòng và một anh cán bộ nữa, còn mình vẫn là thư ký cho đến tháng 3/1990), Mình làm việc với chú từ tháng 10/1981 đến giữa năm 1985 thì mình đi học nâng cao nghiệp vụ, đi học về 2 năm thì mình vẫn làm ở phòng cũ, thời gian ngắn sau thì mình chuyển sang bộ phận khác và chú thì sau đó về hưu (1988). Nói là về hưu nhưng chú vẫn tham gia hoạt động lĩnh vực liên quan đến công việc đã làm, chú mới nghỉ vài năm gần đây. Hồi đó, ai trong trong ngành muốn hỏi chú về nghiệp vụ thì khỏi phải lo sai (hỏi đến đâu chú nói vanh vách đến đó, nhiều khi còn nói rõ ở trang nào, năm nào...sách, tài liệu của chú đầy những ghi chú và đánh dấu, hồi đó  là những năm đầu  thập kỷ 80 của thế kỷ 20 chưa có Google) việc tập huấn chuyên môn cho 18 TA quận huyện chỉ một mình chú phụ trách, còn mình chỉ là phụ tá đi phát tài liệu! chú như một cuốn bách khoa toàn thư của ngành TA tại TP HCM! vậy mà bây giờ chú đã quên hết rồi chú ơi!

Chú sáng nay: (30-4-2017):


.. và chú, cháu của 33 năm về trước: (tháng 4/1984)