Trang

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

NGÀY CỦA RIÊNG MÌNH !

   */ Một năm có 365 ngày thì mình đóng nhiều "vai diễn": ở nhà là vợ, là mẹ, là bà nên phải "chuẩn" đủ thứ (tức là phải gần chục cái đảm đang chứ không phải là ba). Ra đường là công dân nên phải nghiêm chỉnh chấp hành luật lệ ...giao thông (hi hi) . Còn ở nơi làm việc  thì mình thực hiện theo lời dạy của Bác : "Phụng công, thủ pháp, chí công, vô tư"! (bệnh nghề nghiệp), lúc đi chơi với bạn bè mình sẽ vui hết mình, vận dụng tối đa trí nhớ của người sắp già để kể những câu chuyện hài hước mang lại nụ cười cho mọi người (để đi đâu xa có người nhắc và mong có mình đi cùng cho....vui). Khi về thăm các cụ "lão thành cách mạng", mình là người con ngoan, trò giỏi (hi hi) đó là ngày xưa thôi! (bao giờ cho đến ngày xưa  nhỉ?).              

    Dù có đóng nhiều "vai diễn" cuộc đời thì cũng phải có một ngày của riêng mình đó là ngày hôm nay, ngày mình được là con của ba, mẹ. Được nghe tiếng ru hời ngọt ngào của mẹ để rồi đến một ngày mình cũng được làm mẹ, rồi làm bà, hạnh phúc biết bao khi ôm con gái đầu lòng ru những lời mẹ ru mình, ru cháu năm nào và nựng nịu con là "quả táo đầu cành""cành vàng, lá ngọc""mặt trời bé con" của mẹ.....Và bây giờ thì cũng những lời ru ấy, câu nựng nịu ấy mình thầm thì vào tai cháu ngoại và thấy hạnh phúc đến từng cen ti met (hi hi)!
 ........
     Tưởng đã là bà ngoại, già thì "không có quà" vậy nhưng "mọi người sống quanh tôi" vẫn nhớ đến mình! cứ nghĩ mình bị ảnh hưởng nghề nghiệp nên sống cũng rất chi là "cứng nhắc", nhưng mình vẫn rất vui khi mọi người nhớ đến ngày của riêng mình và còn có quà tặng mình nữa! cảm ơn những người thân yêu và yêu quý nhiều nhiều ! 

  Hoa và quà khi ở cơ quan:
                 

 Hoa theo xe về nhà (gọi là xe hoa)

       Hoa và quà được vào phòng khách:
 Còn đây là món quà đặc biệt của mình:

Hai mẹ con nhà Cún vào đúng một năm ngày cưới của mẹ :