Trang

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

BỰC CÁI MÌNH !


Sau 3 ngày đi công tác Miền tây mình đã về tới SG ! 
Khi đi thì đoàn đi ô tô của cơ quan. Mình và cô bạn do có tí việc nên xuống sau và đi bằng máy bay, vali quần áo mình đã gửi theo xe, chỉ còn vài thứ linh tinh là đồ trang điểm, cái ipad mang theo đọc báo, giấy tờ tùy thân để lên máy bay và một ít VN đồng! Vì chỉ mang cái cặp nhẹ nhàng nên mình để OX chở bằng xe máy ra sân bay. Gần 6 giờ sáng máy bay mới cất cánh nên ở nhà gần 5 giờ mới đi, cái cặp để sau lưng OX, mình ngồi ôm cặp.  Khi rời nhà linh tính thế nào mình lại lấy cái chứng minh nhân dân ra bỏ túi quần cùng với ĐT, với suy nghĩ lỡ mà bị cướp thì còn có giấy tờ lên máy bay cho kịp công việc sáng hôm đó ở CM! còn lại mọi thứ vẫn để ở cặp! hai vợ chồng vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, còn một đoạn để rẽ vào sân bay thì phía sau một tên cướp chạy tới giật cái túi trong sự sững sờ của cả hai vợ chồng, mình thì như tê liệt thần kinh chẳng kêu lên được. Đường sáng sớm người thưa thớt, phía sau chỉ có một phụ nữ chạy xe và  nhìn vợ chồng mình ái ngại. Qua bên kia đường thì thấy một xe cảnh sát với hai anh CA đang ngồi trên xe, mình vào báo vừa bị cướp mà hai anh í còn không tin vì sự việc xảy ra đối diện chỗ hai anh í gác! chỉ kịp báo lại sự việc, tên và nơi làm việc của mình rồi vội vàng vào sân bay để làm thủ tục! gọi cho cô bạn đi cùng, cô í cứ tưởng mình đùa. Lên máy bay chỉ còn mỗi cái CMND trong tay (mình cứ suy nghĩ là nếu không lấy cái CMND ra khỏi cặp thì sẽ ra sao khi buổi sáng hôm đó mình không có mặt ở CM?) trong cặp tiền không nhiều, nhưng còn một thứ quan trọng là cái thẻ... cô bạn đi cùng đã nhờ anh bạn công an rà soát và tìm lại giúp cái thẻ, nhưng mình nghĩ khó mà cái thẻ ấy trở về với mình được (trừ có phép tiên)! Cũng vì cái thẻ ấy mà mấy hôm nay mình ngủ không ngon ! thật là chán hơn con gián và bực như con mực! cứ nghĩ nếu như thế này thì nó không thế kia...và túm lại nếu đi ô tô theo đoàn thì an toàn mà không phải lo khi nhận số ghế máy bay là số 13A và khi xe của sân bay chở ra đến chân máy bay rồi quay lại chỗ ban đầu với thông tin máy bay có trục trặc kỹ thuật nên chờ...lo lắng, hồi hộp hai chị em tụi mình đã nhìn nhau không nói nên lời vì nếu như không kịp  xuống CM vào buổi sáng đó thì sẽ thế nào đây ? haizzzz! cũng may là sau đó được lên ngay máy bay và đúng 7 giờ thì hai chị em đã có mặt ở nơi cần phải có! (hú hồn)! thật là một chuyến đi xui xẻo đủ thứ! lần sau thì có mời mình cũng không thử làm ...đại zda nữa đâu!
Cảm giác bực mình vẫn đeo bám khi mình đã 3 lần bị cướp giật, hai lần bị cướp giây chuyền và lần này là túi xách!  "bà mà túm được tụi mày thì chít với bà nghe chưa mấy thằng cướp kia ! khi đó thì đừng có mà xin xỏ thế nọ thế kia nhá" hi! hi (nói thế cho đỡ tức).