Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

TÂM SỰ...MÙA DỊCH! (1)

*/...Ông xã mình có người bạn, hồi những năm cuối thập niên 70 của thế kỷ 20 kinh tế khó khăn, chị vợ lại sức khỏe yếu nên hai vợ chồng chỉ sinh được mỗi cậu con trai! Giờ thì nhà anh chị ấy kinh tế khá giả, nhưng cậu con trai 40 có lẻ rồi mà vẫn chưa vợ con nên mỗi lần mấy ông bạn già tụ tập ở nhà mình lại nghe anh ấy than thở chuyện chưa có ...cháu nối dõi tông đường và hưởng thừa kế! anh ấy cứ bảo giờ nhà nghỉ chỗ nào cũng có, rồi nghỉ  gì mà nghỉ theo giờ ..nên con anh ấy không màng tới chuyện lấy vợ là phải rồi... ! anh ấy kể có lần vợ đi vắng anh ấy ngồi làm công tác tư tưởng cho con trai ( một kiểu động viên lấy vợ) 3 tiếng đồng hồ mà cũng không có kết quả! Mình chen ngang câu chuyện của các quý ông: Nói chuyện 3 tiếng chỉ 1 đề tài lấy vợ thì đúng là nó không lấy thật! (thích thì nó nhích chứ nói làm gì, lấy vợ chứ có phải kiếm cái máy đẻ con đâu mà muốn là ra siệu thị chở về)!haizzza! chán!

*/ Con trai mình cũng đã 30 (tính cả tuổi Mụ), mấy anh bạn OX tới chơi lần nào cũng hỏi nhà mình sắp có dâu chưa? nó có bạn gái chưa...! Mình trả lời thay ông xã là nhà mình không đặt nặng vấn đề này vì: Nó thích thì nó lấy, vợ là vợ của nó chứ có phải lấy cho mình đâu! Thứ nữa là chuyện nối dõi tông đường (theo lối suy nghĩ cũ của các cụ) thì nhà mình cũng không đưa vào chỉ tiêu, kế hoạch phải đạt được, họ hàng thiếu gì con cháu nối dõi rồi (mà có gì đặc biệt đâu để phải nối) mình đặt lên vai con gánh nặng (phi thực tế) đó làm  gì nữa cho thêm áp lực, cuộc sống với sự nghiệp, cơm áo, gạo tiền chưa đủ để mệt sao?
 Mình vẫn thường nói với con trai: Giờ đủ tuổi lập thân rồi, muốn lấy ai thì lấy, kể cả đồng tính, hoặc không lấy vợ cũng không sao miễn thấy như vậy là hạnh phúc, đừng lấy vợ vì bố, mẹ rồi sau này lỡ may không hạnh phúc lại nói tại thế nọ, thế kia! (mình xấu tính chả muốn chịu trách nhiệm thay ai cả).

Zai nhà mình:

*/...Nói như chị bạn nếu qua được thời dịch bệnh covid -19 này là một may mắn, nhưng sau đó thì nên có kế hoạch cho hậu vận của chính mình.(già rồi sống ích kỷ tí, lo cho mình chưa xong mà lo cho ai được nữa! haizzza! nhiều người lo cho con rồi muốn vạch kế hoạch lo cả đời cháu nữa! chi vậy trời! Ông bà xưa bảo: "đời cua cua máy, đời cáy cáy mò" là vậy đó).
...Có những chuyện mãi sau này (khi mẹ mình mất đi rồi) mình mới ngộ ra, kiểu như: "Có con mới rõ sự tình/Ngày xưa cha, mẹ thương mình ra sao"! Rút kinh nghiệm, giờ mình phải sống sao để đừng ảnh hưởng tới cuộc sống riêng của con cái! mình không muốn con cái phải xáo trộn cuộc sống chỉ vì chữ hiếu. Không muốn con cái phải bỏ công việc, gia đình, chí hướng ...chỉ để lo cho cha già, mẹ yếu, tính khí ẩm ương, lẩm cà lẩm cẩm, ăn rồi thì nói chưa ăn..(kiểu vậy)!
 Mình đang băn khoăn giữa 2 chọn lựa khi già hơn tí nữa: Ở nhà nhỏ hơn, thuê giúp việc hay vào Trung tâm dưỡng lão (có chất lượng mà lại gần nhà để con có điều kiện thì một tháng đôi lần tới thăm,chứ xa quá đi thăm vất vả, kiểu "bỏ thì thương mà vương thì tội"). Mình vạch sơ kế hoạch cho tương lai, con trai mình bảo: mẹ lo chi xa vậy cho mệt đầu! Nhưng người già có gì nữa để phải lo ngoài việc lo sống già ai chăm? Nếu khi già, còn minh mẫn mà tự quyết định được thì mình sẽ...tự quyết, con cái cứ vậy mà thi hành, vậy thì tốt quá, chỉ e là còn sức khỏe nhưng mất cmn ý thức thì mới là điều đáng lo! Chuyện bây giờ dặn được trước là : không ở chung với gia đình các con, đó là điều tiên quyết! Tính mình thích tự do,  ở một mình cũng không sao, thích gì làm đó, muốn thức, ngủ giờ nào cũng được, không phải e dè ai (dâu, rể,  hay kể cả con ruột nếu mình làm  điều không vừa ý chúng là phiền lắm)! Mà muốn được tự do, tự tại thì phải có ...tiền hoặc may mắn là rất nhiều tiền, đó là tiêu chuẩn đầu tiên để có...tư do khi về già! Ok!
..Lo dần đi là vừa! nhỉ!


*/ Ta nói rảnh rỗi sinh nông nỗi là vậy, tâm nó chạy lung tung!
Thời dịch bệnh cứ vui là sẽ khỏe. 
ảnh lấy trên mạng:
(dịch phụ đề ảnh dưới: Em 25 tuổi, tóc vàng, mắt xanh, cao 1m70. Em còn độc thân, còn anh?) hi!hi!