Trang

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2020

CON TRAI SANG VÙNG CÓ COVID19!

 */Sáng nay (02/3/2020), con trai mình lại khoác balo lên đường sang Canada sau một tháng rưỡi về Việt Nam ăn và chơi tết!
Chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ nếu như cậu ấy không đi vào dịp dịch covid 19 đang diễn biến phức tạp trên toàn thế giới và hãng bay mà cậu ấy chọn phải quá cảnh ở Hàn Quốc! đây là nước có nhiều ca nhiễm corona nhiều thứ 2 sau Trung Quốc! Đọc thông tin trên báo thì thấy những chuyến bay từ HQ về Việt Nam phải hạ cánh ở những sân bay được chỉ định như Vân Đồn, Cần Thơ, Phù Cát và hành khách phải chịu cách ly 14 ngày! Vậy mà con trai mình lại phải bay sang sân bay Incheon, chờ ở đó hơn 2 tiếng để làm thủ tục rồi bay tiếp sang Canada! haizzzza! (ta nói chán còn hơn gì á)
Chuyện là thế này: Cuối năm 2019 khi còn ở Canada, có kế hoạch về thăm gia đình vào dịp tết nguyên đán nên con trai mình chọn mua vé 2 chiều của một hãng bay của Trung Quốc cho phù hợp túi tiền sinh viên và lúc bấy giờ chưa nghe tin về dịch corona. Ngày từ Canada về VN là giữa tháng 01/2020 cậu ấy còn quá cảnh ở Quảng Đông- TQ, tình hình dịch bệnh có nhưng chưa bùng phát dữ dội ở Vũ Hán! Đến đầu tháng 02 thì hãng bay báo hủy chuyến trở lại Can, trả lại tiền vì các hãng bay từ Trung Quốc đã hoàn toàn đóng cửa. Vậy là phải mua vé của một hãng bay khác để trở lại Can sau kỳ nghỉ, cách an toàn nhất lúc mua lại vé là bay hãng hàng không quốc gia Canada (Air Canada) đi từ sân bay Incheon, còn từ VN sang HQ sẽ đi Vietnam airlines! cứ tưởng vậy là ổn nhất, ai dè mình tính không bằng trời tính (ông bà xưa nói chẳng sai), gần cuối tháng 2 tình hình dịch bệnh ở Deagu- HQ bùng phát ngày càng mạnh (cho đến hôm nay là trên bốn ngàn ca nhiễm bệnh), tin tức thời sự về dịch bệnh cứ dồn dập tăng làm mình thật sự lo lắng! Nhưng nếu chờ hết dịch thì biết đến khi nào nên con trai mình quyết định phải khoác balo lên và đi trong sự hồi hộp, lo lắng của cả nhà! 
Con ra sân bay lúc gần 7 giờ sáng, mình thì cái điện thoại kè kè bên cạnh và chẳng dám ra đường vì ở trong nhà mới có internet để chờ tin nhắn con báo về bằng zalo (sim số VN con để lại nhà nên chỉ có thể liên lạc nơi nào có mạng). 8 giờ con báo về đang làm thủ tục an ninh là biết không bị hủy chuyến (vì mấy chuyến sang Hàn trước đó nghe bạn con nói bị hủy). 9 giờ 10 phút con bay thì ở nhà bố, mẹ lo lắng nhìn đồng hồ, làm gì cũng không thể chú tâm. Đúng 14 giờ con nhắn tin báo về là đã tới sân bay Incheon - HQ trong sự bồn chồn, lo lắng!(mấy hôm nay mỗi ngày người Việt từ HQ về VN mấy trăm người để tránh dịch bên đó dù về VN bị cách ly 14 ngày cũng về), mà sự lây lan của dịch bệnh là từ những nơi công cộng, đông người, nhất là ở sân bay bởi không biết ai mang mầm bệnh chưa phát hiện được! vậy mà con trai mình phải bay sang vùng dịch thì không lo mới lạ! Cứ dặn đi dặn lại con là phải tự bảo vệ mình bằng cách đeo khẩu trang, đeo kính 0 độ, đeo bao tay khi tiếp xúc với cửa và vòi rửa tay trong WC, rửa tay bằng nước rửa tay kháng khuẩn mini mang theo, uống vitamin hòa tan... !(dặn thì dặn mà lo thì cứ lo). hi!hi! 
Con vừa xuống sân bay Incheon (lúc 14 giờ VN) là chụp hình gửi về cho bố mẹ, làm xong thủ tục thì con phải chờ thêm 2 tiếng ở đây rồi mới lên máy bay sang Can.

Giờ là 16 giờ, cậu ấy đang ngồi ở cổng chờ ra máy bay: Còn chưa tới 1 tiếng nữa là bay! ráng lên con trai!

Một góc nhỏ sân bay Incheon, trước cổng chờ ra máy bay:


*/Cậu ở nhà là phải thế này:


Bữa cơm chia tay gia đình:


*/ Bà mẹ nào thì cũng thương con và lo cho con: "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/ đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con"(thơ của Chế Lan Viên). Mẹ của bạn con trai mình ở Hà Nội, gửi sang cho con trai đang ở Can nhờ con trai mình xách hộ một hộp quà nặng 3kg, gói buộc băng keo rất cẩn thận, vì là chuyển dùm qua đường hàng không nên mình nói con trai phải mở ra để xác định là hàng gì (sợ hàng cấm thì kẹt: Canada cấm mang thịt vào, mà người HN hay ăn ruốc thịt). Mở ra thì chu cha mạ ơi (hi!hi) quà gửi là gần chục  gói bột canh (muối) và gia vị nấu phở cùng 3 cái kính cận ! Dù con mình xách cà phê hòa tan sang uống và làm quà với mang mì gói theo cũng khá nhiều, (kg thì còn dư mà vali thì chật cứng vì con trai mình chỉ xách 1 vali to (quy định chỉ cho nặng 23 kg) và 1 vali nhỏ cho tiện lúc đi xe từ sân bay về nơi ở) nhưng mình cố gắng nhét bằng hết chỗ quà của bạn này vào và động viên con trai ráng xách sang dùm bạn vì mẹ bạn gửi từ HN vào SG nhờ con xách sang Can là tất cả tình thương yêu con của cô ấy gửi gắm vào đấy!