Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

MƯA VẪN MƯA ...RƠI !

*/ Mấy hôm rồi mưa nhiều và to, nước không biết ở đâu ra mà cứ tuôn từ trên trời xuống như thác đổ, đường sá nhiều nơi ngập, ai phải đi ngoài đường vào những lúc như thế thì thật sự là chán như...con gián! Mình thì đã thông được ống thoát nước ở trên tầng thượng rồi nên mưa to coi như mưa nhỏ và mưa nhỏ thì coi như ...không mưa! (phét lác tí cho vui đời, chứ mỗi khi nghe sấm chớp đì đùng, nghĩ đến chuyện nhà dột là giật mình thon thót). Mình ngán ngẩm chuyện nhà dột nên phải lo xa, phía trước tầng thượng hồi mới xây nhà thì để trống dùng trồng cây, đẹp đâu chưa thấy mà mùa mưa trước nước tí tách ngay giường ở phòng ngủ phía dưới, nhờ ông thợ vịn lên ngâm cứu, ổng bảo nước mưa thấm ở các kẽ roong của viên vạch, nhờ ông ấy chà, trét lại roong, cây cối thì cho bớt để khi tưới nước không ngấm xuống! làm xong vẫn chưa thấy an...cô tâm nên năm nay vời cậu thợ sắt đến lợp mái cho chắc ăn! (người ta bảo: quân tử phòng thân, tiểu nhân phòng...bị gậy, chính cmn xác luôn! hi!hi). Thợ làm không chuẩn lắm nhưng có lợp mái vẫn hơn không!

Mưa nhiều nên thềm nhà có hoa:

Mưa về trên phố:

Lợp mái thế nàycho chắc ăn: (!hi!hi)


*/ Trung thu là tết của trẻ con nhưng trẻ con bây giờ không thích ăn bánh trung thu, mọi năm OX nhà mình cũng không thích bánh, nhưng năm nay cứ mỗi lần cắt bánh ra ăn lại sợ...hết! ăn đến cái sau cùng thì ngồi than vãn một mình: vậy là hết bánh trung thu rồi ! Nghe não cả ruột (nhưng người lớn này chỉ thích ăn bánh có thương hiệu, chứ mua mấy bánh loại tầm tầm là chê ỏng chê eo), sau trung thu con gái về chơi "bổ sung" thêm mấy cái, bố cô ấy ăn rất ngon miệng, ông bà xưa nói: "có con mà gả chồng gần/ có bát canh cần nó cũng mang cho" là vậy!

Bánh trung thu ông, bà nội Sam - Kem gửi biếu:
(OX mình thích bánh, còn mình thích cái vỏ vì những bông hoa kia) :

Bánh "hậu trung thu":

Còn đây là quà trung thu của mình, chị Hai mình tặng:


Túm lại đây là một phần quà trung thu của người lớn:
  ( những phần kia xơi hết rồi mà quên chụp hình) ahi!hi:

*/ Những ngày mưa, mình hay nghĩ đến việc làm món gì ăn thì ngon, con trai hiến kế là nên mua cái chảo nướng điện để tại bàn, mua thit tôm...ướp rồi ngồi vào bàn ai thích ăn gì tự nướng, thấy ý tưởng ấy không tệ và việc thực hiện trong tầm tay, vậy là cái chảo nướng được rước về ngay và luôn:



...thêm những món ăn khác dễ làm mà ngon miệng vào ngày mưa là miến xào măng khô với mực khô thêm món gỏi cổ hủ dừa, mình ăn ngon miệng đúng kiểu OX mình nói là : Chưa bỏ vào môi đã trôi vào miệng! hi!hi :



 Lẩu tự chế: (nước cua đồng nấu với cua biển,, rau mùng tơi, mì gói giấy hiệu hai con tôm thần thánh ) xì xụp ngày mưa thì  ngon thôi rồi...Lượm ơi:


Còn món này là mua ở gần chợ Hòa Hưng, đó là bánh xèo cổ truyền, người bán đổ bánh bằng chảo gang và bếp than: (chờ hơi lâu tí tẹo)


 Thành phẩm mang về nhà: (25k/bánh, rau thì ăn thoải con gà mái luôn á), mình thích là mình nhích thôi:



Ngày mưa mà như thế này thì đúng như con gà trống ...vươn vai, vỗ cánh rồi gáy: o ó o... đời chỉ có thế mà thôi ! ahi!hi

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

"TRĂNG THANH... ! "

*/ Hồi đó (là hồi lẩu hồi lâu, tính ra gần 40 năm rồi), mình ở cùng phòng và cùng tổ học tập với cô ấy...! lần đầu nghe đọc họ, tên của cô ấy mình thấy lạ vì từ bé mình chỉ nghe mấy cái họ rất chi là quen thuộc: Nguyễn, Trần, Lê, Bùi, Võ...Chưa bao giờ thấy có người họ: Tạ! Cô ấy họ Tạ, tên là Nguyệt Thanh! (dịch nghĩa nôm na là trăng thanh trong "trăng thanh- gió mát" hoặc là: trăng hòa vào thiên nhiên cây cỏ- chỉ sự hồn nhiên, mộc mạc), quê cô ấy ở Bạc Liêu và cô ấy lớn hơn mình 3 tuổi, mình thì luôn xớn xác (tức là nhanh nhảu đoảng- hấp tấp, vội vàng), nghĩ đơn giản học chung với nhau là bằng tuổi, mình không biết  cô ấy đã đi làm rồi mới đi học nên cứ kêu tên cô ấy, xưng tui, lẽ thì phải kêu bằng chị mới chuẩn! cho đến bây giờ cũng quen mất rồi, kêu bà hoặc kêu tên xưng tui, xưng hô vậy cho thân mật ( kiểu này ông bà gọi là: vụng chèo khéo chống)
... Cũng lần đầu mình thấy có người nhiều quần áo như cô ấy, bởi mình chỉ bộ nghiêm, bộ nghỉ, thay ra giặt ngay để hôm sau còn kịp khô để mặc nên khi thấy quần áo cô ấy đủ mặc cho cả tuần là mình ngất ngây con gà tây! Chưa nói đến việc mình nhịn đói buổi sáng mà nhóm của cô ấy (có tiền hơn nên bọn mình gọi là nhóm nhà lầu, còn bọn mình nghèo nên tự gọi là nhóm nhà lá), ăn bánh mì nhưng chỉ ăn vỏ bánh còn ruột bánh thì vứt ra lan can cho ...chim sẻ sà xuống ăn! đã có lần mình viết là mình đói quá nên từng ước thành chim để xơi những cái ruột bánh mì nhóm cô ấy đãi chim trời! ahu!hu!
...Tối 4 đứa cùng tổ nằm ngủ chung một phòng ký túc xá nên hay kể chuyện gia đình cho nhau nghe, biết cô ấy còn có một cậu em trai cỡ xấp xỉ tuổi mình nên mình hay đu theo đòi làm em dâu! (thấy người sang bắt quàng làm họ đấy mà). Tụi mình ở tập thể, phòng tắm và nhà vệ sinh cũng tập thể luôn nên khi nghe cô ấy kể chuyện về nhà bà con (ở Xóm Củi- quận 8) vừa đi vệ sinh vừa có thể cầm sách ngồi trỏng đọc thì mắt mình lé xẹ !ahi!hi! túm lại những chuyện cô ấy kể ra tất cả đều lạ lẫm đối với mình! Nhiều chuyện khác hay lắm, nhưng thôi chỉ để lâu lâu chị, em gặp nhau kể cho nhau nghe và cười !(phải bí cmn mật thôi)
...Nguyệt Thanh rất dễ thương, ở chung với nhau mà mình chưa thấy bạn cáu giận bao giờ, lúc nào cũng thấy cười nhưng mà cũng chậm chạp lắm cơ, đi đứng gì cũng lững thà lững thửng, ai vội thì vội còn NT thì không,  người xưa bảo mấy người thong thả như vậy số sướng!(đúng vậy không ta?). Không bù cho mình đi vội, nói vội, đến ăn cũng nhai ba xàm ba xập là...nuốt, làm gì cũng nhoay nhoáy, nói chuyện thì rổn rảng, chưa thấy người đã thấy tiếng, mình hay bị mẹ rầy là làm gì cũng như: Cưỡi ngựa xem hoa, haizzza! biết làm sao được vì cha, mẹ sinh con  nhưng trời sinh tính !
...Hồi đó trong nhóm "tứ quái" ở cùng phòng có lẽ mình là đứa nhà quê nhất, nghèo nhất và xấu nhất ! Cứ nghĩ là cuộc đời mình rồi sẽ tệ nhất trong 4 đứa! Nhưng mỗi người một số mệnh riêng, không biết trước được, mà có biết trước cũng chẳng thay đổi được gì, điều đó không sai. NT thuộc diện con nhà có điều kiện, tính tình nhẹ nhàng, dễ thương, ấy vậy mà lập gia đình muộn so với 3 đứa tụi mình! Cổ thương anh bạn cùng khóa nên theo chàng về dinh tuốt luốt trên TN, rồi anh ấy qua đời sớm, bạn mình một nách 2 con (đứa lớn là con riêng của chồng- thằng bé đã mồ côi mẹ trước đó), nơi xứ lạ quê người giờ chẳng còn ai thân thích ngoài 2 đứa nhỏ, vậy là cô ấy dẫn 2 đứa bé trở vể BL! Kinh tế không khó khăn nhưng thiếu một bờ vai làm chỗ dựa tinh thần! Cậu con lớn sau đó được cô ấy lo công ăn, việc làm, hỏi vợ, lo nhà cửa, giờ bạn mình cũng đã là bà nội rồi (nói theo kiểu của bạn là cháu nội ngang hông, nhưng mà cô ấy thương tụi nhỏ lắm)! Cậu con trai nhỏ giờ công việc cũng đã ổn định!
...Trong thời gian dài ấy mình và bạn vẫn gặp nhau vì mình hay đi công tác về miền tây, hễ tháng nào biết mình có lịch xuống BLlà cô ấy đoán chừng thời gian mình gần tới nơi là gọi hỏi: "tới đâu rồi?" (nhắc vậy là mình lại nhớ ơi là nhớ những ngày chưa xa ấy)...có những đợt đoàn mình ở BL 2 tuần ròng rã, cứ chiều đến là mình sốt, người dật dờ khó chịu, thấy vậy cô ấy kêu 2 người bạn đưa mình đi bệnh viện khám! Mình cũng không hiểu tại sao đợt nào về BL công tác sức khỏe của mình cũng có vấn đề, lần thấy mình khật khừ thì bạn chạy xe đến KS chở mình đi ăn bún cay cho ra mồ hôi, giải cảm, lần nào xuống BL mà mình khỏe thì bạn dẫn đi Chùa, đi chợ, ra biển, vào vườn nhãn ăn ánh xèo...cho qua những ngày dài  mình lưu lại BL...!Rồi mỗi lần bạn lên SG có công việc bạn lại xách cua, xách tôm, cá  khô đặc sản  BL lên cho, mình làm bộ càu nhàu rằng thì xách làm chi cho nặng, bạn xí một cái rõ dài và nói xe chở lo gì! (kể ra lại nhớ nôn nao).Bạn ở quê nhưng có khi rành SG còn hơn mình nên thật sự là chưa một lần nào cả mình mời bạn đi ăn hay đi chơi!(thế mới tài chự lị).
...Rồi bạn trước, mình sau...2 đứa nghỉ hưu, thỉnh thoảng vẫn tám qua ĐT, vẫn kể cho nhau nghe chuyện gia đình, mình biết bạn đang  vui và hạnh phúc, nghỉ hưu nhưng bạn vẫn tiếp tục sự nghiệp theo một con đường khác không như mình chỉ làm bà...nội trợ, biết bạn đi du lịch nhiều nơi, nhiều nước với  một người tri âm, tri kỷ bạn quen đã nhiều năm nay mà mình chưa hân hạnh được gặp mặt ! Qua chuyện bạn kể, mình biết người ta thương yêu bạn nhiều lắm vì người ta cũng có hoàn cảnh giống bạn là đã lẻ bóng nhiều năm! Mình vẫn nói là mình GATO với bạn (là ghen ăn tức ở- hi!hi) vì dù bạn đã ...U60 nhưng vẫn có một tình yêu lớn, luôn quan tâm, lo lắng  (quan tâm theo kiểu rất chi là lãng mạn mà mình cứ tưởng chỉ có trong tiểu thuyết hay phim, kiểu như: bạn mình có một căn nhà ở TN, do bạn về BL nên không thể giữ nhà lại được vì 2 nơi quá xa nhau và cũng cần tiền để lo cho các con nên bạn muốn bán nhà, vậy là người ấy đã âm thầm nhờ người đứng ra mua căn nhà đó nhưng nói là chưa cần sang tên- nghĩa là nhà vẫn đứng tên sở hữu của bạn mình- rồi sau nhiều năm, đến một ngày đẹp trời, nhân một ngày gì đó - kiểu như ngày tình yêu thì món quà người ấy tặng bạn mình chính là căn nhà đầy kỷ niệm của bạn..., còn nhiều chuyện mà khi bạn kể cho nghe là mình ...choáng cmn váng! hi!hi). Mình ngưỡng mộ tình yêu mà bạn đang có!
*/...Hôm rồi nói chuyện với NT qua zalo,  mình than với bạn thế nọ, thế kia, bạn động viện mình cố lên! gần kết câu chuyên bạn mới cho biết là bạn đang có chuyện buồn, người tri âm, tri kỷ, bờ vai, chỗ dựa tinh thần của bạn ấy mới mất! Mình không biết nói với bạn như thế nào, cũng chỉ biết động viên bạn cố lên ! Đúng với bản tính nhẹ nhàng, NT nhắn lại cho mình là bạn vẫn ổn! 
...Ở lứa tuổi tụi mình tuy không còn trẻ nữa, nhưng già thì chưa già hẳn! dù con cháu đầy đủ nhưng vẫn cần một người để lắng nghe và...thấu hiểu, mình cứ nghĩ người hiền lành như bạn thì sẽ dư (thừa) hạnh phúc vậy mà...bạn lại lẻ bóng thêm lần nữa! NT bạn của tôi ơi! cố lên!

Cô ấy bây giờ :



và trong nhóm tứ quái ngày xưa ...(tháng 9/1981): 
NT thứ 2 từ phải qua:

 NT thứ 2 từ trái qua

 bộ tứ trước căn phòng 336 của KTX :

NT ngoài cùng bên trái:

và đây là sau mấy mươi năm: (giờ thì đẹp lão ) !


Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

THÁNG 8...MÙA THU!

*/...Ông bà xưa nói: "Sông có khúc, người có lúc", có nghĩa là cuộc sống con người có lúc này lúc khác, lúc nghèo, lúc có tiền, không có gì là mãi mãi, kiểu như trăng tròn rồi lại khuyết, mặt trời mọc rồi lặn... đó là quy luật của tự nhiên. Còn giáo lý của đạo Phật dạy : vạn sự  tùy duyên. Cuộc sống muôn màu sắc, có màu hồng thì cũng có màu đen, màu xám. Nói vậy để mỗi người khi gặp khó khăn, thất bại trong cuộc sống biết tự động viên chính mình mà đứng dậy, nhiều khi : lùi một bước biển rộng trời cao cũng nên! Cứ sống vui vẻ, lạc quan, người khác nghĩ về mình thế nào không quan trọng lắm, miễn mình thấy mình sống đúng, còn như có gì đó sai sai thì tự mình: sám hối để sửa chữa, làm người ai cũng có lúc ...sai, biết sai mà sửa lại là một điều khác, chỉ sợ sai mà không biết cứ tưởng đúng, bảo thủ thì mới đáng lo! Chị bạn ở sân tập thể dục nói với mình: có phần không cần gì lo ! (mà có lo cũng không được), tất cả đã an bài bởi một bàn tay vô hình đó là : số mệnh!
Mình đang bước dần vào...tuổi già,(đó cũng là quy luật tự nhiên), chỉ lo sẽ làm phiền con cháu nếu mình không còn minh mẫn, chứ già mà còn quyết định được những gì liên quan đến bản thân mình thì già... vô tư luôn! (ahi!hi). Cũng không hiểu sao mình cứ nghĩ đến chuyện này, có lẽ mình bị ảnh hưởng bởi những gì mình đang thấy! thôi thì kệ đến đâu hay đến đó, lo nghĩ chi nhiều cho phải đổi trắng thay đen (là nhuộm tóc). Chi bằng trước khi bước vào tuổi già thì chuẩn bị cho mình: Sức khỏe tốt (tập thể dục, uống vitamin, sữa phù hợp với độ tuổi), có một khoản tiền trong nhà băng(nhỏ hay lớn là tùy khả năng kinh tế cuả mỗi người, nhưng nhất định phải có); Có một không gian riêng để đọc sách, báo, xem phim hay chỉ để treo ngược hồn mình lên... trần nhà cũng ok và điều cần nhất là phải có sự bình an trong tâm, đừng để tâm xao động bởi những điều không cần thiết cho cuộc sống của một người già. (thắc mắc, tò mò kiểu như: nhà bên cạnh xây nhà, mua xe thì tiền ở đâu ra, tại sao mình nghèo hơn người nọ, người kia, sao mình không có sao nô bộc chiếu mệnh, sao chồng mình bị bệnh mà chồng người khác thì không, sao mình thế lọ, thế chai...)ahi!hi ! nhiều khi bệnh không chết mà chết vì sao nhiều quá!
*/Đã vào tháng 8 âm lịch, tết trung thu sắp đến nhưng bánh trung thu thì người lớn đã ăn từ tháng trước. Loay hoay sắp hết năm rồi, chưa làm được gì nên công nên chuyện cả...! 
Niềm vui của tuổi già của mình đây: 
(yêu quá cơ! nhìn không nghĩ là em mới 4 tháng vì em già trước tuổi! hi!hi)

Những khoảnh khắc đáng yêu của Kem:


body khá chuẩn theo độ tuổi của em:

Chân dài...miên man:






Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

TÌM RA... "KHO BÁU" !

...Những ngày dọn dẹp đống sách vở, giấy tờ, đồ đạc linh tinh ở tủ sách và dưới kho để "buông- bỏ", mình tìm ra nhiều thứ hay ho lắm.
Chả là hồi các con còn bé mình muốn các con tập làm văn thông qua việc viết nhật ký (mình kế thừa tính thích viết lách của Ba- mẹ mình và mình cũng mong các con mình giống...mẹ chúng, hi hi),. Mình động viên mãi  rồi giao cho mỗi con một cuốn sổ tay để các con thoải mái ghi những gì mình thích vào đó rồi mình quên cmn luôn!hi hi
Mình bộn bề với cơm, áo, gạo tiền vả lại cũng không muốn "xâm phạm vào quyền riêng tư của các con" hay có đọc trộm mà quên thì cũng không nhớ nữa.Nhiều khi cha, mẹ cứ tưởng mình hiểu con như kiểu :"mẹ đi guốc trong bụng con" hay "mẹ đẻ ra con mẹ không hiểu con thì ai hiểu"! bla, bla...nhưng thực tế thì chưa hẳn! Dưới đây là những trang viết của con zai có thể "công khai", còn những trang kể "xấu" mẹ thì dĩ nhiên mình sẽ dấu biến đi !ahi!hi! 
(P/s:mấy hôm nay mình lu bu chút công việc, lo thủ tục giấy tờ hành...chính nên chả còn đầu óc nào mà viết, nay làm phó thường dân nên đi đâu cũng phải lễ phép, đưa giấy tờ của mình cũng phải đưa 2 tay và người thì cúi xuống cho đúng bộ, chỉ sợ làm  "đầy tớ" không vui lại cho về hôm sau đến thì chỉ có mệt!)ahu!hu!

Chủ sở hữu kho báu đây ạ:













 Thư gửi ông già Noel: đến hơn 10 hơn tuổi mà VP vẫn ngỡ là có ông già Noel thật ngoài đời, không hề biết mẹ và chị Hai đã phải rất cố gắng cho "giống thật" khi chọn quà thay ông già Noel! ahu!hu!



Rồi thì những thứ này:(cái này thì chắc là bạn tặng ):



Hồi bé 2 chị em đi tô tượng ở nhà sách, xong mang về và mẹ đem ...cất làm của gia bảo:

Cậu ấy bây giờ (thứ 3 từ trái qua) và những người bạn"chí cốt":

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018

TẢN MẠN... MÙA VU LAN !

*/...Nhà tiên tri Vanga nói:"Mỗi người có một số mệnh, biết trước hay không thì cũng chẳng thay đổi được gì!"! Mình đang ở độ tuổi đầu 5 đuôi sắp cập bờ 6, theo Khổng Tử chia ra 6 giai đoạn của một đời người thì mình ở giai đoạn...áp chót: "Lục thập nhi nhĩ thuận" là giai đoạn thấu hiểu mọi lẽ ở trên đời, bởi vậy nên mình tin là bà Vanga nói đúng!hi!hi
*/...Mình mất mẹ năm 34 tuổi, hơn hai chục năm qua mỗi mùa Vu lan (nếu mình lên Chùa thì trên áo mình sẽ cài bông hồng trắng, để mọi người xung quanh biết rằng...mình không còn Mẹ)! Thời gian trôi qua làm mờ dần nỗi đau mất mẹ nhưng ký ức về mẹ thì còn đọng mãi trong tim... của những ai không còn Mẹ! Còn nhớ hồi mẹ mất mình cứ gào lên mà khóc: Mẹ ơi! mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng con thời mồ côi...!, hồi đó mình còn trẻ, mới ở giai đoạn 2: Tam thập Nhi lập, chưa nghe nhiều Phật pháp, chưa biết : Mỗi người có một số mệnh riêng ! Nếu là bây giờ mình sẽ nói với mẹ: Mẹ lên trước, nhớ giữ chỗ dùm con bên cạnh mẹ! (như MC KD đã từng nói trong đám tang mẹ cô ấy).

*/...Nếu biết trước số mệnh mà cũng không thay đổi được gì thì ta phải biết chấp nhận, viết đến đây chợt nhớ câu chuyện (không liên quan) đọc được ở trên mạng, chuyện Quan xử án: Có 2 người cãi nhau: ông A bảo 2+2 =4; ông B bảo 2+ 2 =5, hai ông cãi nhau không phân thắng bại nên đưa nhau đến cửa nhà Quan, nghe xong, Quan phán lính bắt ông A nhốt vào tù, còn ông B thì được cho về. Ông A dập đầu kêu oan và xin Quan giải thích, Quan nói rằng: ông A đã biết 2+2=4 là đúng mà còn đi cãi với ông B nên bị phạt vì tội biết đúng rồi vẫn còn cãi! ( ha !ha! mình bái phục lý lẽ của ông Quan này, biết chuyện này sớm cách đây vài năm có khi lại hay)!

*/...Nhiều khi mình không có cảm xúc để viết lách, điều này thật đáng lo, vì như vậy thì:  một là mình đang chai mòn trước mọi cảm xúc (hỉ, nộ, ái, ố); hai là mình đang bị "con virút" tuổi già ăn mòn trí não, cả hai thì điều nào cũng tệ cả! ahu!hu! 
Để cân bằng lại cảm xúc thì cứ an nhiên tự tại mà sống vậy, mình đang ước nếu sau này được đặt tên cho cháu gái (nhà ai cũng được) thì mình sẽ đặt là An Nhiên !
Người xưa nói: "Biết quản lý tiền bạc thì không nghèo, có kế hoạch thì không loạn, giỏi chuẩn bị thì không bận", cứ theo cổ nhân dạy mà làm là tốt nhất !

*/ Mấy hôm nay mấy cây hoa lan mình trồng đang nở rộ: Lan tím là màu mình thích nhất, loài lan này dễ tính nên dễ chăm và cũng dễ ra hoa:



Năm ngoái con gái mang về tặng Bố, mẹ một chậu Lan hồ điệp to (5 cây đặt trong một chậu lớn), thưởng lãm hết hoa thì mình tách cây ra nhiều chậu nhỏ, biết loài hoa này khó tính, nghĩ trồng cho vui chứ không chắc là sẽ ra hoa, vậy mà "nàng ấy đã tới  vào một sớm mai...giông bão". (mưa to như trút) hi!hi! 
Tự khen mình mát tay :





"...Hãy cứ an nhiên mà sống, rồi đời cũng sẽ trôi qua!"