Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

ÔM SẮC ....! ( bệnh)

1/Mình là chúa chủ quan!Cứ nghĩ mình thường xuyên uống mật ong với chanh và nước ấm vào buổi sáng; ăn tỏi hầm đen ngâm mật ong thì sức đề kháng của mình sẽ tốt trước chuyển biến khi hậu quá nắng, nóng này. Theo đài báo thì có hôm nhiệt độ ngoài trời lên đến 39 độ C, nhiều khi mình tưởng như mỡ trong người mình đang chảy ra theo mồ hôi..(hi!hi lại nói quá)!
Ba tuần trước đã thấy mũi xụt xịt, vẫn đeo khẩu trang dọn dẹp đống giấy tờ dưới kho! Rồi sau đó nước mắt, nước mũi tự do..chảy. Nghĩ bị cảm như bao lần khác nên sáng sớm chưa 5 giờ vẫn ra đường tập thể dục, gió sớm, mọi người khen mát, mình thì người cứ gai gai ...khó chịu! Ra tiệm thuốc tây mua 3 ngày thuốc cảm, nước mắt, nước mũi có ngừng, tưởng bở, tắm ngày 2 lần, gội đầu xong không sấy để ướt cho...mát! Rồi giọng khản đặc và mình không còn khoẻ để muốn làm gì thì làm, một cảm giác thật không dễ chịu tí nào, người mình như cọng bún thiu, chỉ muốn nằm...thở!
Rồi mình đi Bác sỹ, huyết áp đo mỗi ngày bình thường ( 12/8), BS cho chích thuốc, cho thuốc uống ngày 3 lần (chẳng biết thuốc gì và trị bệnh gì?), mình như cái máy, đo HA, chích thuốc, lấy thuốc, trả tiền rồi về. Chích thuốc được 3 ngày mình nhận ra sau khi ở phòng mạch về thì người mình cứ mê mết hơn, không còn ý chí để làm gì cả! Túm quần lại là gục ngã nhưng not ngủ! Sang ngày thứ 4 mình báo với BS không chích thuốc nữa vì sau chích rất mệt! Mới biết trong thuốc có chất gây ngủ, thần kinh mình cứ căng ra vì mệt bởi bệnh hành rồi thêm thuốc gây ngủ nữa nên coi như mất ý chí chiến đấu! Uống thêm 2 ngày thuốc nữa vẫn mệt không bớt! Trong 5 ngày đó không tắm, gội, đầu tóc mồ hôi nhớt (kiểu mồ hôi của người bị bệnh) bết kẹo lại! Mình "sụp đổ" ngay chính hình ảnh của mình...! Khi đó mới nhớ đến nồi lá xông mà hồi bé mỗi lần mình bệnh mẹ mình lại bắt mình chui đầu vào xông, còn mẹ thì ngồi ngoài canh không cho mình hé chăn ( mền) trùm ra để ...thở! Tự mò ra chợ, mua lá xông, nấu sôi bê lên phòng, tự trùm đầu, mồ hôi ra ướt đẫm cả cái khăn tắm, người có cảm giác nhẹ hơn sau 2 ngày xông ( 4 lần). Lại chủ quan nghĩ xông xong sẽ hết bệnh vì tính ra hơn 10 ngày dở dở ương ương rồi! Vẫn có những việc phải đi, phải làm và mình đã tưởng gục luôn ( xỉu) vì quá mệt! Ráng ra tiệm thuốc tây, khai bệnh, cô Dược sỹ nói mệt do mất ngủ, về uống nước chanh ( not cam vì cam sẽ quện đàm không ra được). Chỉ bán 1 ngày thuốc làm long đàm và chống dị ứng! Không hết thì vào viện thôi, 2 tuần rồi còn gì....!
Sáng mình tắt chuông báo thức lúc 4 giờ 50, để giấc ngủ tự nhiên thêm gần 1 tiếng nữa, 3 ngày chả tập thể dục (vì không còn hơi sức đâu mà ra sân tập), cả tuần chả muốn ăn uống gì, sáng cắm nồi cháo ( đậu đen, sườn heo, hoặc cháo trắng ăn với hột vịt muối, cháo đậu xanh).7 ngày cháo trong cái mớ hỗn độn ốm, dở người đấy!
Vẫn phải tuần 1 lần chạy cả đi và về 40 km trong cái ốm dở đó để thăm bô lão ( không thể nại ra lý do gì để mà vắng vì biết hàng tuần có người mong chờ mình)! Rồi những việc nọ việc kia chưa buông bỏ được ! Vẫn đi trong cái ốm dở dở ương ương ...! Bên cạnh còn một người lớn nhưng đang trở về... tuổi thơ! Mình nấu cháo thì đòi ăn cơm, nhưng cơm nấu để đó không ăn vì lại thích ăn...cháo! Than đau chỗ này, nhức chỗ kia...! Có hôm đi chơi về bấm chuông inh ỏi, hỏi sao có khoá không mở, nói mở không được! hazzzz! Rồi, xong phim!

Tuy ốm  nhưng mình rất có "tâm hồn ăn uống" nên không sợ...đói:

Cháo Thị Mẹt:


 Hạt sen, củ sen, táo đỏ, nhãn nhục nấu với đường phèn:
 Rau câu trái dừa:


Khoai lang:
Gà nướng:

Nồi lá xông:

2/Chưa hết, trong cái mớ hỗn độn bệnh, ốm đó thì nhà còn 4 con chó, 2 con thấy chủ bệnh cũng bệnh luôn, con dưới nhà (tên Dale) chỗ nào cũng ói (cứ nhè thảm chùi chân là ói, ói dơ rồi tìm cái sạch ói tiếp).

Dale:



Con Mi Sa trên lầu (13-14 tuổi,quá già rồi) tự dưng gầy xọp, bước đi không nổi, răng yếu không nhai được nhưng vẫn muốn ăn! Mình lại hì hụi mua đồ bồi dưỡng cho nó, 2 hôm nay cổ nó sưng tấy, máu, mủ chảy tùm lum! Ta nói, chắc kiếp trước mình nợ nó, hết cho ăn, thay giẻ giặt lại ngồi động viên nó là:"  Mi sa ơi! hoá kiếp này mày đi tìm kiếp khác đầu thai, có thể sướng hơn, 13-14 năm ở cùng nhau vui, buồn gì cũng đủ rồi, yên tâm mà đi nhé". Chả biết nó ( Mi sa) có hiểu không, thấy duỗi chân nằm thẳng...chắc nó "đi" thôi!

Ngày nào vui vẻ:
Giờ mệt lắm rồi:

3/Mình chưa hết bệnh hẳn, thấy cái hành lang chung phía sau giữa 2 dãy nhà (thông hành địa dịch), người ta dọn nhà rồi vứt đống ra phía sau (nào là tôn cũ, kính bể, củi mục...) làm nơi trú ngụ cho họ hàng nhà muỗi, chuột cống!. Nhiều đêm ngủ dậy muỗi xơi 2 cánh tay mình không sót miếng nào, dù mình nằm trên lầu, đang định đi may cái mùng vì nhiều đêm mất ngủ vì tiếng vo ve của muỗi! Trước mắt, kêu người dọn rác "nhà người ta", cậu dọn rác chuyên nghiệp đòi 400k, cậu xe ba gác đòi 250k, mình chốt 250k, nhưng giữa trưa nắng mình đầu trần ra dọn phụ cho có tinh thần " làm sạch môi trường"! Giờ chỉ sơ bị cảm nắng nữa là đem chôn luôn chứ thuốc gì nữa! Hihi

Hành lang chung sau nhà cơ bản đã thông thoáng sạch sẽ: (quên chụp khi chưa dọn!)