3 B của mình là " Buông- Bỏ- Bớt" ! hi!hi
Thời gian này mình hay nghe thuyết pháp về Đạo Phật, xem phim về cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Phim mới của Ấn Độ) rất hay! Có nhiều điều giờ mình mới cảm nhận được (ngộ ra)! Những điều mới mẻ này mình sẽ dành viết sau!
Thời gian này mình hay nghe thuyết pháp về Đạo Phật, xem phim về cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Phim mới của Ấn Độ) rất hay! Có nhiều điều giờ mình mới cảm nhận được (ngộ ra)! Những điều mới mẻ này mình sẽ dành viết sau!
Bài học đầu tiên mình áp dụng trong thực tế là: "buông- bỏ", nghe có vẻ to tát quá nhưng với mình thì cái gì buông được cứ buông và cái gì bỏ được cứ bỏ (dù nhỏ nhất) cho nhẹ người (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng).
...Mình và OX hợp nhau ở điểm cùng thích đọc sách, báo và cùng thích giữ lại tất tần tật những gì đã đọc! Cách đây vài năm em họ làm về văn hóa, thanh lý mấy bao tải sách cũ, ông xã mình xin về và chất lên đầy tủ sách. Còn con mình thì cả 2 đứa hồi bé đều mê sách, khi trưởng thành cậu em vẫn tiếp tục mua sách đọc và cũng chung sở thích như bố, mẹ là giữ lại tất cả. (rất nhiều sách thiếu nhi trọn bộ, nhưng mấy tấm ảnh chụp kệ sách trong phòng con trai để lưu đâu giờ tìm không thấy). Mình còn độc chiêu hơn là giữ lại cả những tập bài kiểm tra của các con hồi bé, rồi sách, vở con viết, sổ liên lạc...của các con (đặc biệt nhất là có mấy trang nhật ký của các con giờ đọc lại, cũng thú vị lắm- cái này thì để viết riêng một bài- ). Còn của riêng mình thì từ tờ giấy nháp, đến cuốn sổ tay công tác mấy chục năm qua còn y nguyên. Bởi vậy nên từ tủ sách trên lầu đến kho dưới trệt chỗ nào cũng đóng gói sách vở, tài liệu, nói như ông bà xưa là từ thượng vàng đến hạ cám.
Mấy năm trước mối đã xông một thùng sách, may mà phát hiện kịp. Rồi đến một ngày gần đây (khi báo chí thông tin những vụ cháy liên tục xảy ra) mình chợt nhận ra là mình đang ngồi trên "mồi lửa", mình cũng suy nghĩ là giữ lại như vậy rồi sau này ai sẽ xem, đọc lại những thứ mình đang giữ ? (ở cái thời đại 4G này, xợt cái gì trên mạng cũng có). Mình nghĩ là có để lại những thứ đó rồi sau này 2 vợ, chồng già "ra đi" theo các cụ Tổ tiên, các con lại mất công thuê người...dọn bỏ, khi đó chúng nó lại càm ràm: "tiền bạc không để mà để lại thứ gì đâu"! (là mình suy đoán như vậy). Nghĩ vậy nên tự tay mình bỏ đi cho...chắc ăn! hi hi
Mình suy nghĩ tới, lui như vậy cả tuần (là giữ lại hay bỏ những thứ mình đã lưu trữ mấy chục năm qua và bỏ thì cách nào có ích nhất). May quá đọc được tin cậu nhà báo kia đang lập tủ sách từ thiện cho trẻ em vùng sâu thích đọc sách thế là mình liên hệ rồi gửi đi. Còn những thứ khác thì ...bỏ!
P/s: Tổng cộng mình đã buông- bỏ - bớt khoảng 400 kg sách, báo, tập, vở, ...và đủ thứ giấy tờ linh tinh khác của cả nhà mà mình đã lưu trữ trong mấy chục năm qua nhưng .... chỉ mất khoảng một tuần dọn dẹp cộng thêm 2 ngày vợ, chồng "cật lực" ngồi xé, hủy những thứ giấy tờ được liệt kê vào dạng "nguồn nguy hiểm cao độ",! hi hi (bệnh nghề nghiệp trỗi dậy bất ngờ) là gọn cmn gàng rồi Hi!hi còn lại cũng chẳng phải ít.
P/s: Tổng cộng mình đã buông- bỏ - bớt khoảng 400 kg sách, báo, tập, vở, ...và đủ thứ giấy tờ linh tinh khác của cả nhà mà mình đã lưu trữ trong mấy chục năm qua nhưng .... chỉ mất khoảng một tuần dọn dẹp cộng thêm 2 ngày vợ, chồng "cật lực" ngồi xé, hủy những thứ giấy tờ được liệt kê vào dạng "nguồn nguy hiểm cao độ",! hi hi (bệnh nghề nghiệp trỗi dậy bất ngờ) là gọn cmn gàng rồi Hi!hi còn lại cũng chẳng phải ít.
Tủ sách trên tầng:
Chất đống dưới khoSách quý thời của mình:
Bài kiểm tra,sách, tập học của con còn giữ lại:
Đủ thứ linh tinh khác (đã hết thời hạn sử dụng):
Vô bao sách học Anh văn, thiếu nhi, sách người lớn mang đi gửi tủ sách cộng đồng vùng xa:
..và dọn kho những thứ đã rất cũ:
Tủ sách giờ đã gọn gàng hơn:
Còn dưới kho thì đã "trống vắng" hơn rồi: