Mẹ mình mất đã 22 năm, nhưng mình chỉ về quê giỗ mẹ được vài năm, (đếm trên đầu ngón tay chưa hết) vì đủ các thứ lý do (đường sá xa xôi, kinh tế hồi trước khó khăn, các con còn nhỏ, mình lại còn đi làm…). Nay con đã lớn, mình đã nghỉ hưu, kinh tế đã thoát nghèo thì lý ra giỗ mẹ năm nào mình cũng về quê vì đó cũng chính là ý nguyện của mẹ mình lúc còn sống. Hồi đó dù mẹ mình đang sống ở SG nhưng khi bị bệnh nan y, mẹ nhất quyết về quê, mẹ muốn níu giữ mình có lý do để trở về quê ngoại, mẹ sợ mình mất gốc (đúng từ mẹ mình dùng). Theo lẽ thường, nay mình đã nghỉ hưu, là tỷ phú về thời gian muốn đi đâu thì đi nhưng mình lại có những lý do khác để không dứt ra được, nên ngày giỗ mẹ, mình thắp nhang cho mẹ tại nhà… mình.
Hôm rồi, ngồi tính toán là: Năm sau con cái của mình đều đã có kế hoạch riêng nhưng cần có sự giúp đỡ của mình nên năm nay mình thu xếp để 2 vợ chồng mình cùng về quê giỗ mẹ là hợp lý nhất! Mình nói là thu xếp cho có vẻ to tát vậy thôi chứ chủ yếu là bị ràng buộc bởi mấy con chó (không ai cho ăn, dọn chuồng, nhà cửa bỏ đi không ai trông…), con trai thì đi học xa, con gái thì cũng có việc của con gái (nói túm lại cho gọn là mình không muốn làm một việc gì đó mà phải phiền đến người khác, dù người đó là ai- mình vẫn luôn có suy nghĩ như thế nên hơi vất vả tí nhưng bù lại tâm mình thanh thản).
Nếu mình đi một mình thì nhanh, gọn nhưng mình lại muốn đưa OX cùng về để cho OX vui chứ lòng vòng mãi từ nhà ra quán cà phê riết cũng chán. Mình biết đưa OX về cùng là vất vả cho mình vì OX mình giờ cũng gần gần với một đứa trẻ con, có khi còn hơn thế (đi chậm, có thể bị lạc nếu mình không chú ý, đặc biệt là sức khỏe: có thể đột quỵ chỉ vì vui quá, mệt quá, căng thẳng quá…kiểu như thế). Vậy nên mình đặt vé máy bay, chỉ đi hôm trước và hôm sau về luôn, có vẻ gấp gáp nhưng mình biết phải như thế vì OX mình đi đâu ngồi một lúc lại muốn về nhà! Hazzza! Ta nói là tính toán lên kế hoạch giống như kiểu tính toán làm ăn lớn vậy đó!
Về quê ngoại là mình được trở về với tuổi thơ (không dữ dội), về với đường làng mà hồi bé mình với mấy đứa bạn hàng xóm vẫn lấy tàu lá cau già, một đứa ngồi, một đứa kéo…về để được gặp những người họ hàng, bạn của mẹ mình hồi còn hoạt động ở xã, nhiều người đã trên 80 tuổi rồi, đều như chuối chín cây rồi, không biết rụng ngày nào.
Ngày giỗ mẹ nhưng vui vì mình lại thấy những khuôn mặt thân quen, như được trở về quá khứ, tưởng mình đang là đứa trẻ 14-15 năm nào, quên mất là mình đã xấp xỉ 60! Haizzza! Mình lại hoài niệm rồi!
Bà con họ hàng, làng xóm:
(P/s:
Hôm mùng 01 và 02 tháng 12 nam 2017 mình và OX về Tùng Ảnh giỗ mẹ mình; trước khi đi biết
cái điện thoại đời tám hoánh không vào mạng, không chụp hình được nên mang theo
cái máy chụp hình mà giờ chác cũng chẳng ai dùng, đã cẩn thận sạc pin, nhưng
già lẩm cẩm, sạc pin xong quên không bỏ vào máy mà xách máy đi, về tới quê chẳng
thể nào tác nghiệp, nhìn cảnh quê bao nhiêu cảnh đẹp mà đành ngó lơ, ta nói
chán gì đâu.Mấy cái hình phía
trên là nhờ cô cháu chụp và lấy trên FB của ông anh.)