Thời còn
thanh xuân, mình không đẹp (bây giờ cũng vậy, híc), không phải con nhà có điều kiện (con nhà giàu) và chưa có địa vị xã hội, túm… váy lại là lúc đó mình thuộc thành phần: vô danh, tiểu tốt!hì
... Nhưng rất may là mình cũng có vài mối tình thoáng qua để biết thế nào là …thất tình trước khi theo chàng về dinh!(cũng hên là còn ...lừa lấy được chồng, không là thành bà cô già xấu người xấu luôn tính, hi!hi). Chồng mình không phải là một trong số các mối tình mà mình đã viết
vì anh ấy không cùng trang lứa với mình, nói như ông xã mình thì chúng mình lấy
nhau là do : cái duyên cái số nó vồ lấy
nhau! hi!hi!
Mình đã từng
có những cung bậc vui, hạnh phúc, ghen và đau khổ khi yêu. (P/s: xin mọi người hiểu dùm là thời của
mình chưa có việc sống thử- nói vậy để mọi
người không hiểu khác đi khi mình viết những cung bậc cảm xúc khi yêu ở thập kỷ
80 của thế kỷ 20. Thực tế thì mình đã có mối tình yêu nhau mà chưa cả nắm tay
nhau).
Có mối tình tưởng cũng đã sáng suốt lựa chọn, nhưng khi mình ... chốt thì lại bị bỏ lại phía sau mà không
biết lý do tại sao? (chuyện này mình chưa kể,
để hôm nào rảnh và hứng thú mình sẽ viết, hứa hẹn là hấp dẫn). Mình đã tự an ủi
và lý giải là tại mình chẳng có gì như : sắc đẹp, tiền tài, địa vị xã hội, không
có nhà mặt phố, Bố…làm to (mà thanh niên thì họ yêu người này nhưng cưới người khác là chuyện thường tình ở ...huyện) . Mình thì chỉ có mỗi thứ là nói chuyện…có đề tài (là bạn mình nhận xét, chứ mình thì thấy mình nói chuyện vô duyên,
chứ nếu có duyên thì đã không bị… bồ bỏ). Giờ nghĩ lại vẫn thấy…đau ở trong tim!
haizzzz!
Mãi gần
đây, khi có dịp gặp lại 2 người tình xưa, lúc này mình đã có nhà riêng, có chút chút…địa vị xã hội ( là so với các chàng
ấy- cái này cho mình tự tin tí cho đỡ …hận vì tính mình nhớ lâu, thù dai!
hi!hi.) Mình mới hỏi tại sao lại buông
tay mình vào lúc đang yêu ? (bị bỏ nhưng mình nói buông tay cho nó lãng mạn)! Câu trả lời của các chàng ấy: Chàng người
ở miền Bắc thì nói bố mẹ anh không chịu…người
miền Nam! Chàng người miền Nam thì nói: Ba, má anh không chịu dâu người Bắc, anh sợ là em nói chuyện Má
anh không không hiểu! (nghe là biết…lý do lý trấu! giờ tiếc thì cũng đã muộn nhé!hihi- cười kiểu thật là vui).
Đùa vậy thôi, chứ khi gặp lại 2 trong số các người yêu cũ, mình thấy hoàn cảnh người thì khó khăn, người thì éo le do hoàn cảnh, số phận đưa đẩy, (cảm xúc của mình thế nào nhỉ, biết tả… sao cho
chính xác chỉ biết viết là cảm xúc của mình rất chi là…cảm
xúc). Bởi vậy lúc đó mình đã viết một câu chuyện về mối tình đầu đem dự thi báo mạng, được đăng và in sách năm 2011, với tên chuyện: Ba mươi năm một cuộc tình!
Chuyện về Mối tình đầu mình cũng có đăng blog rồi (đăng nguyên văn, không cắt cúp theo yêu cầu về số chữ như khi đem bài đi dự thi ), bài hơi dài, hôm nào mình chia ra 2 phần đăng lại, hứa hẹn cũng lãng mạn không kém chuyện bị bồ bỏ…hi!hi!
Chuyện về Mối tình đầu mình cũng có đăng blog rồi (đăng nguyên văn, không cắt cúp theo yêu cầu về số chữ như khi đem bài đi dự thi ), bài hơi dài, hôm nào mình chia ra 2 phần đăng lại, hứa hẹn cũng lãng mạn không kém chuyện bị bồ bỏ…hi!hi!
Thanh xuân của mình đây: