...Với tình hình như thế (chồng đã có vợ, có con trước đó)- viết về phần này thì tôi nhớ là mẹ tôi có kể rằng trước đó đã từng nhờ các cậu tôi ( khi ở Đà nẵng) đi dò la tin tức của ông C, nhưng ông C đã đưa 2 cậu tôi đến một ngôi nhà có hai ông, bà già nhận là cha, mẹ ông C và xác nhận ông C còn độc thân, sau này mẹ tôi mới biết là ông C đã rất cao tay khi đưa các cậu tôi đến một gia đình nào đó chứ không phải gia đình của ông với mục đích nhờ họ nói ra một câu chuyện không có thật là ông C chưa vợ! haizzzz ! (vụ này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn).
Việc nên tiếp tục sống chung với ông C (coi như không biết gì) hay trả ông về cho vợ, con ông (là tôi nghĩ vậy) thì không phải là chuyện nói là làm được ngay, cuộc chiến giữa một người phụ nữ đẹp, cá tính như mẹ tôi với một người chồng luôn ghen tuông vô cớ thật sự là không viết ra thì ai cũng biết nó căng thẳng thế nào, càng căng thẳng hơn sau khi mẹ tôi biết ông C đã có vợ, con trước đó. Để xác định việc này có thật hay không, mẹ tôi đã hỏi một người em họ của ông C và được người em này xác định sự thật đúng như người ta nói, mẹ tôi từ đây theo như bà ngoại tôi kể thì tính tình không nhẹ nhàng như thời con gái nữa ! ( điều gì từ ông C làm, nói ra bà cũng đều không vừa ý- vợ chồng gây gỗ có, xô xát có, bà kể là có thời điểm căng thẳng cao độ nên bà đã từng cầm kéo định manh động khi ông C xúc phạm đến bà và cha, mẹ bà...lúc này mẹ tôi mới chỉ có 1 con chung với ông C). Tuy căng thẳng như vậy, nhưng trong sâu thẳm, tấm lòng của người mẹ không muốn con mất cha và bà cũng trăn trở khi nếu vợ chồng bỏ nhau thì ông C sẽ đi đâu, về đâu...
Trong thời gian này gia đình có tai nạn (cháy nhà), nên gia đình mẹ tôi phải ở nhờ với gia đình dì, chú tôi. Việc 2 gia đình ở chung dẫn đến việc trong sinh hoạt phải ý tứ hơn, mẹ tôi không thể gây căng thẳng thường xuyên với ông C...vì vậy cuối năm 1949, nhằm năm Kỷ Sửu (mẹ tôi 24 tuổi), bà sinh con gái (đây là người con gái thứ nhất ẩn tuổi Sửu với mẹ tôi- điều này chứng minh lời tiên đoán của ông Thầy đồ nho năm nào bắt đầu đúng từng phần)...
Trong thời gian này gia đình có tai nạn (cháy nhà), nên gia đình mẹ tôi phải ở nhờ với gia đình dì, chú tôi. Việc 2 gia đình ở chung dẫn đến việc trong sinh hoạt phải ý tứ hơn, mẹ tôi không thể gây căng thẳng thường xuyên với ông C...vì vậy cuối năm 1949, nhằm năm Kỷ Sửu (mẹ tôi 24 tuổi), bà sinh con gái (đây là người con gái thứ nhất ẩn tuổi Sửu với mẹ tôi- điều này chứng minh lời tiên đoán của ông Thầy đồ nho năm nào bắt đầu đúng từng phần)...
Cuộc sống gia đình của mẹ tôi cơm không lành, canh chẳng ngọt, đời sống chung vợ chồng không hạnh phúc nhưng vẫn trôi thêm 2 năm nữa, thời gian này mẹ tôi đã bắt đầu tham gia hoạt đông xã hội ( Hội phụ nữ), ông C vốn dĩ hay ghen nay lại càng ghen hơn vì những cuộc hội họp ban đêm của mẹ tôi. Bà kể là có những đêm ông theo bà, rình trong những lùm cây xem bà có theo ai không ? (từ ngữ tôi viết nhẹ đi, chứ mẹ tôi kể thì từ ngữ nặng nề hơn nhiều).
Sang năm 1951, thấy rằng cuộc sống vợ chồng tình cảm không còn, mục đích hôn nhân không đạt được (là tôi nghĩ thế) nên mẹ tôi quyết định ly hôn chồng khi mẹ tôi 26 tuổi!
Hình này mẹ tôi khoảng 40 tuổi:
...Ngày ông C ra đi là một ngày ảm đạm ( vợ chồng không tài sản nên chẳng có gì để chia). Mẹ tôi làm mẹ đơn thân, một nách 2 con nhỏ ( 4 tuổi và 2 tuôi). Hành trình làm mẹ đơn thân của mẹ tôi thật sự khó khăn về cả tinh thần lẫn vật chất, nhưng thực sự mới chỉ là những khó khăn khởi đầu của cả một chuỗi dài khó khăn,vất vả mà mẹ tôi đã phải chịu đựng trong cuộc đời 70 năm của mẹ. Người xưa bảo sông có khúc, người có lúc, nếu cuộc đời mẹ tôi ví như một con sông thì đó là một con sông dài đầy khúc khuỷu, thác ghềnh...cho đến trước lúc nhắm mắt, xuôi tay mẹ tôi vẫn phải chịu nhiều đau đớn bởi bệnh tật dày vò thân xác héo mòn!
(tôi còn nhớ như in tiếng mưa tháng mười rơi lộp độp trên những tàu là chuối sau hiên nhà và tiếng mẹ tôi kêu đau trong đêm vắng...rồi tiếng mẹ hỏi mấy giờ..., có lẽ mẹ tôi đang chọn giờ để ra đi mãi mãi) ...Về phần ông C, ra đi (không biết là ông đi đâu, nhưng mấy chục năm sau mới biết là ông trở về với vợ ở ĐN), khi ông bỏ lại 2 con cho mẹ tôi, hẳn ông có nhiều tâm tư, phải chăng đây là cái giá ông phải trả cho việc trước đó đã bỏ lại vợ và 2 con đau ốm ở ĐN để ra HT tìm mẹ tôi hay không? (tôi không dám phán xét- bởi những đau khổ về tinh thần sau này mẹ tôi phải gánh chịu lại do chính Ba tôi, một người đàn ông đào hoa có khi hơn cả ông C gây ra)!
(tôi còn nhớ như in tiếng mưa tháng mười rơi lộp độp trên những tàu là chuối sau hiên nhà và tiếng mẹ tôi kêu đau trong đêm vắng...rồi tiếng mẹ hỏi mấy giờ..., có lẽ mẹ tôi đang chọn giờ để ra đi mãi mãi) ...Về phần ông C, ra đi (không biết là ông đi đâu, nhưng mấy chục năm sau mới biết là ông trở về với vợ ở ĐN), khi ông bỏ lại 2 con cho mẹ tôi, hẳn ông có nhiều tâm tư, phải chăng đây là cái giá ông phải trả cho việc trước đó đã bỏ lại vợ và 2 con đau ốm ở ĐN để ra HT tìm mẹ tôi hay không? (tôi không dám phán xét- bởi những đau khổ về tinh thần sau này mẹ tôi phải gánh chịu lại do chính Ba tôi, một người đàn ông đào hoa có khi hơn cả ông C gây ra)!
p/s: Cuộc đời mẹ chỉ 70 năm ngắn ngủi nhưng đầy những trắc trở, khó khăn, vất vả, buồn nhiều hơn vui- âu là cũng là : hồng nhan bạc phận-)