* Ngày trước, ở quê, nhà mình gần một con sông, nước trong xanh, những ngày hè mình vẫn theo chúng bạn thả mình trong dòng nước ấy bơi loi ngoi không bài bản gì, miễn là người nổi trên mặt nước! thích lắm! Bởi vậy, nhớ những ngày thơ bé, không thể nào quên sông! Nó đây:
Xem trên FB của anh trai, thấy mấy tấm hình anh chụp hoàng hôn trên sông (chắc là đi thăm mộ chị về), mình bỗng nhớ sông và không hiểu tại sao cứ nghĩ là có bóng hình mẹ mình trong áng mây chiều ấy, nhìn cái hình này, cảm xúc của mình khó diễn đạt là cảm xúc gì?Hồi ấy, mẹ mình đã đi dọc theo triền đê này để theo chiếc ca nô khách có mình trong đó ngày mình rời xa vòng tay mẹ đến với một phương trời mới. Tất cả mọi kỷ niệm dù vui hay buồn cũng đã lùi xa vào dĩ vãng! chỉ có bến sông xưa thì vẫn như ngày nào... "chảy đi sông ơi !" (tên một bài hát của NS Phó Đức Phương do nghệ sĩ Quang Lý thể hiện)
Chiều hè trẻ con ra bến sông tắm:
Bến đò:
Đường trước nhà vài năm trước cũng thành sông khi triều lên (may quá, giờ hết rồi) hi!hi:
Viết về sông thì không thể quên bài thơ ngày bé vẫn học thuộc lòng:
Nhớ Con Sông Quê Hương
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là những buổi trưa hè
Toả bóng xuống dòng sông lấp loáng..
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
giữ bao nhiêu kỷ niệm của dòng trôi
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ.
...
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ.
...
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
....
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là những buổi trưa hè
Toả bóng xuống dòng sông lấp loáng..
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
giữ bao nhiêu kỷ niệm của dòng trôi
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ.
...
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ.
...
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
....
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết.
Những buổi trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bổng nghe dâng một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy hồn tôi như suối tưới
Quê hương ơi tình tôi cũng như sông
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết.
Những buổi trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bổng nghe dâng một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy hồn tôi như suối tưới
Quê hương ơi tình tôi cũng như sông
....