P/s: Những lúc rảnh rỗi, mình cũng thường "mò mẫm" đi loanh quanh đọc blog của ...người khác! đọc cho vui thôi, nhưng lười comment! Trong những lúc "ghé nhà" người khác, mình "kết" một "nhà" có tên Giang Vu . Cô ấy cỡ tuổi cháu mình thôi! Nhưng văn cô ấy viết rất lôi cuốn người đọc! Biết (đọc) cô ấy trên mạng và lâu lâu mình mới "xuất đầu lộ diện", còn lại toàn "rình mò" đọc (hi hi), mình kết cô ấy vì văn hay, cách sống, lối suy nghĩ rất ok dù cô ấy ở một ...tầng mây khác so với nhiều người vì cô ấy là phu nhơn Đại sứ chứ đùa à- Nghe "người ta đồn" là chồng cô ấy đang đi sứ ở Ghana!hi hi!
Hôm rồi mình sang đọc một bài cô ấy mới viết, thấy hợp với ý mình nên xin phép mang về bên này cho ...con gái mình đọc!
Hôm rồi mình sang đọc một bài cô ấy mới viết, thấy hợp với ý mình nên xin phép mang về bên này cho ...con gái mình đọc!
Bài viết đây ạ: (Mình đã xin phép cô ấy để đưa bài về nhà mình)
" VẬT KHINH HÌNH TRỌNG"
Sau khi nhà mình chuyển ra khỏi biệt thự Jumeirah ở Dubai thì có gia đình chuyển vào ngay. Anh chồng đang làm tổng quản lý một chuỗi khách sạn hạng sang và sẽ là tổng quản lý của một khách sạn đang xây, tương lai sẽ là một trong những khách sạn xịn nhất Dubai, tọa lạc ở vị trí cũng xịn nhất Dubai. Ở được đúng một tháng, anh ấy gửi thư kêu cứu mình, cc cho cả ngài “G ơi hóa đơn điện nước nhà tao tháng trước là từng này, thế này thì có bình thường không hả G”. Hóa đơn điện nước cho 5 người cộng 2 người làm, gấp đôi nhà mình mà nhà mình còn nhiều người ở hơn.
Mỗi khi làm việc nhà, mình hay nhớ tới bà ngoại. Bà ngoại hay bảo “vật khinh hình trọng”, ý là có nhiều thứ nhìn thì xoàng xĩnh nhưng rất hữu dụng, chớ có khinh thường.
Trên sàn bếp, dưới chậu rửa mình luôn để một cái khăn. Nước văng ra là dùng ngay khăn đó lau đi. Xào rán cái gì bắn tung tóe là để cái khăn ngay đó để hứng mỡ khỏi bắn xuống sàn. Sàn bếp do vậy giữ sạch được lâu hơn. Nhiều nhà để sàn bếp ướt nhem, dầu mỡ bắn tung tóe, đi qua đi lại vài lần là bẩn nhoe nhoét. Không lau thì bẩn mà lau thì tốn sức, tốn nước, tốn xà phòng.
Lúc nào nấu ăn trên mặt bàn bếp mình cũng để một cái túi nilon. Ở Ý dùng túi biodegradable thì còn tốt nữa. Mọi thứ rác nhà bếp trong khi nấu ăn đều cho vào đó, ăn uống dọn dẹp xong xuôi mới cuộn cái túi lại và vứt vào thùng rác bên dưới chậu rửa. Làm như thế vừa gọn ghẽ vừa đỡ công phải cúi xuống mở tủ ra vứt rác vào không biết bao lần trong khi nấu ăn, khỏi làm rỏ nước bẩn xuống sàn nhà, sàn tủ và xuống cánh tủ bếp, nhất là khỏi phải đóng mở cánh tủ liên tục. Các bạn cứ để ý, nhiều nhà cánh tủ bếp bên trong có thùng rác lúc nào cũng có nước bẩn dính thành vệt, không lau chùi là lên mốc, và cánh tủ này sẽ bị xệ hoặc gỉ sớm hơn những cánh tủ khác, là vì lý do ẩm ướt và đóng mở liên tục này chứ đâu. Hơn nữa, việc rác buổi nào cuộn gọn vào túi nilon buổi đó rồi mới vứt vào thùng rác cũng giảm thiểu vụ mùi hôi và ruồi muỗi vo ve.
Sáng ngủ dậy dọn phòng ngủ xong là tắt điều hòa khóa cửa phòng lại. Phòng ngủ cả ngày không dùng, đóng lại để hạn chế diện tích nhà phải dùng điều hòa làm mát. Lúc nào cần ngủ, bật trước 10 phút là đủ mát. Động tác đơn giản vậy thôi nhưng tiết kiệm được rất nhiều điện năng, nhất là khi nhiệt độ trong nhà và ngoài trời chênh nhau đến 20 độ.
Khăn tắm nhà ai giặt liên tục mình không biết, chứ khăn tắm nhà mình có khi 10 ngày mới phải thay một lần mà vẫn không bị hôi. Lý do là dùng khăn lau người xong thì ngay lập tức treo lên và phải treo banh ra cho khô thoáng. Khăn tắm dùng xong mà chỉ mắc thõng thượt lên mắc, không có động tác phơi banh ra này, thì chỉ 1, 2 ngày là có mùi hôi ẩm giặt bao nhiêu cho vừa.
Hồi ở Dubai, sau khi thấy cảnh giúp việc có 3 cái mảnh quần áo cũng ném vào máy giặt rồi bật cho chạy ầm ầm, ngày nào cũng giặt như thế, nói mãi không chuyển, và vài vụ giúp việc giặt hỏng những món đồ đắt tiền, thì mình tự giặt đồ lấy. Mẻ quần áo màu mạnh, mẻ quần áo màu nhạt, mẻ đồ trắng tinh, tuần giặt 1 lần. Ai lỡ tàu thì ráng chịu đợi tới tuần sau mới có lần giặt tiếp theo. Các loại khăn tắm và đồ trải giường giặt cùng nhau nhưng không giặt chung với quần áo, nhất là quần áo trẻ con lấm bẩn, nên không cần tốn tiền mua chất tẩy trắng mà đồ vẫn trắng tinh. Các loại thảm nhà tắm thay hàng tuần nhưng gom lại tháng giặt một lần. Các loại tạp dề, khăn lau tay, trải bàn, thay ra gom lại giặt riêng 2 tuần 1 lần. Đồ nào xịn quá thì phải giặt tay bằng xà phòng nhẹ. Và vì hạn chế giặt giũ và hạn chế hóa chất nên đồ rất ít hỏng, có sứt sẹo thủng lỗ một tí thì bỏ thời gian ra ngồi mạng lại tí là xong, rất ít khi phải mua đồ mới.
Xà phòng dầu gội dùng hạn chế. Báu gì mấy loại hóa chất mua thì hại túi tiền, bôi lên người thì hại da tóc, xuống cống thì hại môi trường.
Đồ hộp thủy tinh ăn hết rửa sạch giữ lại cái lọ. Đựng đồ ăn vào lọ thủy tinh chả tốt hơn vạn lần đồ nhựa độc hại, lại đỡ khoản tiền phải mua hộp nhựa.
Ở xứ sa mạc, xăng rẻ chứ nước lã lại đắt vô cùng. Chậu nước rửa rau xong, sao lại đổ tuột xuống cống trong khi bồn hoa ngoài cửa đang khô khỏng sau một ngày nắng nóng bốn mươi mấy độ. Chịu khó đi vài bước chân, có mất công sức gì đâu. Hoa lại được uống nước ngọt, sáng hôm sau tươi tắn hoa nở rộn ràng.
Cứ chịu khó như thế, hóa đơn điện nước giảm đã đành, mà ngay cả hóa đơn đi chợ cũng giảm vì không phải mua nhiều xà phòng, chất tẩy rửa hay các thể loại đồ linh tinh bọn sản xuất chúng cứ vẽ ra chứ thực ra không có cũng chẳng sao.
Thế cho nên mình đảm bảo không ai có thể tưởng tượng mình có thể quản lý một căn nhà lớn với chi phí thấp như thế.
Nhiệm vụ đầu tiên, sau khi ổn định trường lớp và các khóa học thêm cho con, là giảm chi phí cho tư dinh đại sứ ở đây. Nhà khá lớn, cộng vườn khá rộng, lại nhiều người làm, chi phí nhiều khủng khiếp. Lại một đống việc chất lên bàn. Đời chả bao giờ thong thả được đâu.
Trở lại vụ email ở trên, mình bảo ngài “Giờ mà tháng nào cũng phải trả từng này tiền điện nước thì chắc anh chẳng bao giờ dám bảo vợ anh “cứ thư giãn đi, học cách tận hưởng cuộc sống đi” đâu anh nhỉ”. Ngài im thít. Ngài thường chê vợ ngài không biết tận hưởng cuộc sống khi thấy con vợ ngài thay vì ngồi vểnh râu cho ra dáng phu nhân thì lại cứ luôn tay luôn chân sát sao quản lý mọi thứ trong nhà rồi nhiều việc quá làm không xuể nó còn sai ngài chạy như con lật đật.
PS: Mình gặp nhiều phụ nữ, tiền không làm ra mà lãng phí phát kinh. Có cặp vợ chồng mình biết, chồng kiếm tiền cũng khó, nhiều lúc tiền kiếm chẳng ra lo sốt vó phải vay chỗ nọ đập vào chỗ kia. Thế mà vợ thì chuyên đời để đồ ăn mốc meo trong tủ lạnh. Mua toàn đồ ngon, đồ gì cũng chỉ ăn một lần rồi bỏ xó. Bỏ xó đến lúc nào tủ lạnh đầy ặc, đồ mới mua về hết chỗ để, thì mới lôi đồ cũ ra thẳng tay vứt vào thùng rác. Vừa vứt vừa chửi chồng không vứt để cho nó phải động tay vào. Sợ quá. Thôi ông Ale ạ, lớn lên có ế thì về ở với mẹ, chứ đừng rước một con tây vừa lười vừa hỗn vào nhà mình ông nhóe, mẹ xin ông. "
(TG Giang Vu -(http://concunbeo.blogspot.com/))
Hình Vợ chồng cô ấy đây (nói có sách mách có chứng), nhưng cái vụ cop hình này thì chưa xin phép. hi! hi