Trang

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

GIẤC MƠ VÀ HIỆN THỰC !

*/Mình đang có một suất "Tây du"  chính hiệu con nai vàng. Vài dòng nhật ký ghi vội:
                  Tháp Eiffel- biểu tượng của nước Pháp (nguồn hình lấy trên internet)
                   
+ Ngày 15/5/2012: sáng 7 giờ bay ra HN để làm visa, họp đoàn , rồi 19 giờ cùng ngày bay về SG! mệt phờ!
+ Ngày 19/5/2012:  15giờ 15 bay ra HN để kịp 18 giờ làm thủ tục cùng đoàn (25 người). Đến 20 giờ 45 bay sang Thái, quá cảnh tại đây và chờ mấy tiếng đồng hồ ở sân bay để sang CH Pháp. Nói theo kiểu mấy cô ca sỹ, chân dài thì:"mình đang sở hữu một giấc mơ mà nhiều người mơ ước" !hi hi
+ Với tinh thần chung: tiết kiệm là quốc sách nên mọi người trong đoàn đều cố gắng hết khả năng để mang theo những gì cần dùng trong những ngày "xa quê". Mình cũng chẳng ngoại lệ!

Và giờ này thì mình đang ở Pari hoa lệ, chưa thể viết gì nhiều vì vừa xuống sân bay và về nơi nghỉ. Múi giờ khác nhau nên mình phải định hình lại tí và còn nhiều thứ khác nữa phải làm! 
 
+ Những ngày ở Paris, mình trở về với thời sinh viên: Ngủ phòng có giường tầng, nhà tắm, nhà vệ sinh, bếp chung nhau với nhiều phòng khác (dĩ nhiên là nam, nữ riêng)Sáng có thể chưa rửa mặt, đánh răng nhưng phải ra bếp trước để "xí" chỗ đặt nồi nấu cơm ! 
...Người dân ở Paris đi nhanh như chạy bởi sợ trễ tàu điện ngầm, trễ xe bus...và mình cũng phải nhạp gia tùy tục. Tối 20 giờ mà mặt trời chưa đi ngủ,  trời cứ sáng như mới 16 giờ chiều ở quê nên tưởng chưa tối, các sinh hoạt cứ kéo dài tới khuya. Buổi sáng thì 9 giờ mới bắt đầu làm việc, nhưng khí hậu mát mẻ cứ muốn "nướng" thêm cho giòn. Rồi điệp khúc buổi sáng xuống bếp, nhà tắm, nhà vệ sinh... để chờ xếp hàng vì giờ cao điểm ai cũng muốn giải quyết nhanh để không bị trễ xe đón. Xe tới là đi, chứ không chờ đợi cho đủ, phong cách "Tây" là thế, không oong, đơ gì cả!hihi
Đoàn của mình những ngày ở Paris, tạm trú tại Quận 13, là một quận có nhiều người Châu Á và không phải là quận trung tâm. Ở siêu thị bán chẳng thiếu một thứ gì: gạo tám xoan, lá chanh, gà thả vườn, rau thơm, rau xà lách (có cả cây cải non- dùng để ăn sống), nước mắm, nước tương đủ hết và còn gặp đồng hương nói tiếng Việt như ở chợ Việt Nam. Khi chưa đi cũng có nghe khuyến cáo là bên bển thứ gì  cũng có nhưng đắt, bởi thế nên ai cũng mang theo những món mình thường dùng như cà phê 3 trong một, cà phê phin, sữa đặc có đường, gạo nếp, gạo tẻ và có người bạn ở ngoải còn mang rau mùng tơi,rau bí, mướp, bí xanh, rau muống..  tôm khô, muối tôm, cá khô..và cả nước mắm nữa mới hay chứ! 
Những ngày đầu mới sang, theo thói quen cứ mua gì cũng tính ra VN đồng , nếu thấy đắt quá (so với quê nhà) là lại lưỡng lự... Những ngày sau thì một euro cũng được san bằng thành 10k. Con gái mình luôn nhắc mình đừng quy đổi ra tiền Việt sẽ không dám mua đâu, con gái còn dặn mình những thứ trái cây như Cherry, kiwi, nho..thì nên mua ăn vì ở nhà đắt và đặc biệt là nên ăn thử một cây kem của Tây xem mùi vị thế nào so vơi kem que VN...Mình đã nghe lời con gái dặn, mua trái cây ăn và quyết phải ăn bằng được một cây kem bình dân giá 3,5 e (khoảng 100k) và thấy nó cũng lạnh như... kem ở nhà chứ không ra thứ nào khác! hi!hi
+ Mình đã từng  nghe câu  đại loại như: ăn nhanh, đi chậm, nói to, hay mua đồ cũ là người ..quê choa! mà đúng thế thật, chẳng sai tẹo nào! hihi

+Hai tuần ở Paris nhiều chuyện vui đáo để, nghĩ lại mình vẫn mắc (buồn) cười: Mình và cô bé trẻ nhất đoàn mặc áo dài vào ngày tổng kết, nhưng sau buổi lễ này thì phía bạn còn dẫn đoàn đi tham quan một số nơi khác  vì thế nếu mặc áo dài rất bất tiện, nên hai chị em mang theo quần zin, ao thun để thay. Khu nhà bọn mình đang đứng tính chiều dài hành lang là 35km, nhiều phòng ốc, nếu đi không kịp mà bị rớt lại là lạc là chắc (như trên mình đã kể, giờ giấc ở bên "Tây" không xài cao su như ở mình, đoàn sẽ không chờ, tự giải quyết nếu chậm chạp ) và với tình trạng "mù ngoại ngữ", điện thoại người có người không thì tốt nhất là phải "bám" đoàn. Vì vậy, nếu hai chị em chờ nhau thay áo dài ra mặc quần zin, áo thun thì phải hơn 10 phút. Để tiết kiệm thời gian hai chị em nhảy vào chung một phòng WC! hi hi!(nhanh gọn) và cái kết là điều gì đến sẽ đến: cửa phòng bị gõ liên tục.. sau khi hai đứa tề chỉnh quần áo ra khỏi WC thì nghe một bà Đầm tuôn ra một tràng và bọn mình nghe lõm bõm với nội dung: nếu như thế thì đi thuê phòng chứ tại sao tụi mày lại vào WC! (bả tưởng hai đứa tụi mình là chị em ...bạn dì! hihi), hai đứa vừa chạy theo đoàn vừa cười mún chít. Kể lại chuyện này, mấy lão trong đoàn cười khoái chí ! và còn nhiều chuyện vui khác...!

                                             
                        
                                        
                                             
 (Các bức hình chụp đường phố, nơi ở tại Pháp trong 2 tuần, minh họa cho bài viết khi chuyển trang Blog từ Yahoo sang đây đã bị mất hết)