Trang

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2024

GIÀ THÌ CẬY AI ?

    +  Mấy hôm nay SG mưa, mà kiểu :

                      "Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay

                      Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy ..."

                     (trích: Mưa xuân của Nguyễn Bính)

                                                 

 1/.Chuyện vui của bà cháu nhà Sam: 

Cuối tuần anh , em Sam- Kem về chơi nhà ông, bà ngoại. Lúc rảnh rỗi bà hay hỏi Sam câu hỏi rất quen thuộc:

 Bà : Sam ơi! mai mốt bà già yếu, Sam có nuôi bà không?

 Sam: (trả lời ngay và luôn- không cần suy nghĩ như những lần trước) :Con sợ là bà không còn sống đến khi con nuôi được bà.

Bà: (hiểu rất rõ câu trả lời của Sam nhưng vẫn giả bộ hỏi lại): Là sao Sam, bà không hiểu.

Sam: Bà, con nghe nói: "Ngủ sớm thì dậy sớm", vậy nên nếu  ch.ết sớm là được an nghỉ sớm". (bà ngoại nghe xong choáng cmn váng)

Bà : Vậy là Sam muốn bà an nghỉ sớm ư?

Sam: Dạ, không phải muốn bà ạ, nhưng bà nghĩ xem có đúng là già mà ch.ết sớm là được nghỉ sớm không bà? (cứ suy nghĩ mọi chuyện đơn giản như trẻ con thì sẽ an lành) 

Bà : (tự nghĩ  là đúng vậy:  ngủ sớm thì dậy sớm; ch.ết sớm thì an nghỉ sớm- đơn giản vậy thôi, không có gì phải lăn tăn cả) hihi.

                  

  + Bà và Sam từ hơn 10 năm trước mà cứ ngỡ  mới hôm qua :   

                                                                                   

                                                                                                

2/. Chuyện nhà người ta: Hồi nhà mình còn ở trên phố, cô hàng xóm gần nhà cho thuê một phòng trong căn nhà cổ đang ở. Người thuê là một cụ bà khoảng trên 70 tuổi, theo cô hàng xóm kể thì bà là bác sĩ nghỉ hưu, người HN gốc nên có giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thì thanh thoát. Căn phòng bà thuê chỉ là căn gác lửng, phía dưới là phòng khách của chủ nhà, bà sử dụng chung bếp và nhà vệ sinh với chủ. Nhà cô hàng xóm cũng ở phía sau như nhà mình nên không có ban công nhìn xuống phố, mỗi lần con trai bà tới thăm mẹ thì hai mẹ con phải ra ban công ngay đầu cầu thang của chung cư  nói chuyện.

 Mình vốn tính tò mò nên hỏi thăm về hoàn cảnh của bà (ý là tại sao là BS nghỉ hưu, có 2 con trai...không ở với chồng, con mà phải đi ở nhà thuê...). Nghe một cô hàng xóm khác chơi thân với bà kể rằng: Bà góa chồng từ vài chục năm trước, nuôi 2 con trai ăn học thành đạt. Các con vào SG làm việc và lập gia đình. Bà có nhà riêng ở  HN. Một ngày nọ 2 con trai bàn với mẹ nên bán nhà để vào SG ở với các con ( kiểu mẹ thích hay hợp với con nào thì ở với con đó ). Nghe con nói hợp lý nên bà bán nhà và chia cho 2 con, bà chỉ giữ lại một phần để dưỡng già.

 Nhưng thực tế luôn không như là mơ, các mợ ạ. Là sau một thời gian ngắn thì bà phải ra thuê phòng ở vì bà không thể ở với người con nào bởi từ lâu bà ở một mình quen với sinh hoạt của người già (kiểu muốn ăn gì, ăn lúc nào, ngủ lúc nào, dậy lúc nào..thích là xách giỏ đi cà phê với bạn già ...). Nay ở chung với con, cháu các sinh hoạt của bà đảo lộn, chưa nói tới mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu nọ kia, kia nọ. Các con trai dù thương mẹ nhưng không thể hiểu hết "ngọn nguồn lạch sông" nên mọi chuyện trở nên phức tạp. Cao điểm là một ngày nọ, cô cháu nội đang tuổi cập kê giận cha, mẹ bỏ nhà đi theo bạn ...Chưa tìm ra con gái, cả nhà xáo trộn, mất ăn mất ngủ và giọt nước làm tràn ly khi cô con dâu giận con mà "mắng" luôn bà nội là: cháu ...giống bà. (theo bà giải thích thì : Chồng bà mất lúc bà còn chưa quá ...già nên lúc đó bà có bạn...tri âm, tri kỷ để cùng đi uống cà phê, tâm sự chuyện đời...). Vậy là tâm hồn nhạy cảm của vị bác sĩ già bị... điểm huyệt. Bà buồn nhưng không còn chốn để đi về vì nhà đã bán, nay muốn mua căn nhà nhỏ thì tiền không đủ, chỉ có thể ở nhà thuê ...

 Mình vẫn hay gặp bà ở lối đi chung, nhìn bà cười chào- nụ cười rất nhẹ nhàng. Bẵng đi một thời gian không thấy bà, hỏi cô hàng xóm, bà đi đâu rồi. Cô hàng xóm nói, con trai chuyển nhà trọ khác để bà có chỗ sinh hoạt thoải mái hơn. Bà đi rồi, nhưng sau đó câu chuyện về bà là một bài học sâu sắc để mình lấy đó làm thực tiễn cho chính mình và là một ví dụ khi có những người bạn của mình có hoàn cảnh gần giống bà mà tham khảo mình là có nên bán nhà để ở với con không? câu trả lời của mình trước sau vẫn như một là : KHÔNG NÊN ! Nói về mặt tinh thần thì: Đừng bán đi sự t.ự do cuối cùng của bản thân. Còn về kinh doanh thì: nhà đất chưa bao giờ mất giá cả (cậu em họ nói với mình từ vài chục năm trước : Người đẻ chứ đất không đẻ chị ạ, giờ cậu ấy là ...đại gia về BĐS).

Đời người ngắn lắm, chỉ như cái chớp mắt mà thôi. Ông bà xưa bảo "Trẻ cậy cha, già cậy con". Thời nay, già mà sức khỏe ổn định, có nhà riêng gần nhà con cháu, có tiền tiết kiệm và tiền hưu trí thì gặp ai cũng "cậy" được (là dịch vụ đủ kiểu) và đó cũng là mơ ước của nhiều người già.

Mình già cmnr :

                                     

                       

                            Một góc SG để nhớ:          

3/ Chuyện của người già:

+ Sắp tết nên việc gì làm được thì làm: (nhà có hơn 10 cái quạt đứng,ngồi, trần...) năm nay để vận động nhiều hơn, mình tự xử lý : (theo tiêu chí là làm xong sớm nghỉ sớm)

                                         

                                         

                            +  Đặt mua các thể loại trà:

                      (giờ ngồi nhà, không cần đi mua,muốn gì cũng có)      


+ Và hương vị  không thể thiếu của ...bếp Việt:

 + Một ngày nọ đi lòng vòng, "vô tình" gặp 3 cô giáo (U 70) trong nhóm tập thể dục trước đây:  Lâu ngày, chị, em gặp nhau, ngồi quán vỉa hè tám chuyện trên trời, dưới biển mà cười như nông dân được mùa.


+ Một cô bạn gửi hình người cô ấy ...thương cho xem và
 mình cũng ...thương thầm anh ấy ! (hihi).


Thương... thầm một người và đi tìm ...một người khác: (híc)
Bạn của người già:
                       
  + Hôm trước Sam dăn bà: cuối tuần bà nhớ làm món cánh gà chiên giòn cho con bà nhé, con thích món đó. Mẹ Sam nghe vậy, dặn thêm: Bà lấy ra vài cánh, chiên rồi rim nước mắm đường cho Kem vì Kem thích món đó.
(vậy là 2 anh em 2 món được bà làm cùng một lúc).

5/. Góc học hành (là học mà  như  ... bị hành): híc