Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2020

"TÂM SỰ NÀNG THÚY VÂN" !

*/Mình biết về truyện Kiều của cụ Nguyễn Du qua lời ru của mẹ với các cháu khi mình còn là cô bé con! mẹ mình mê Kiều, thuộc lòng nhiều đoạn của truyện Kiều và bà cũng thích ngâm, ru bằng thơ Kiều nhất là đoạn Thúy Kiều trao duyên cho Thúy Vân:
    "...Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa.
    Giữa đường đứt gánh tương tư,
Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em...
       Ngày xuân em hãy còn dài,
Xót tình máu mủ, thay lời nước non..."

Và đoạn Kiều tiễn Thúc Sinh về quê:
 "  ...Chén đưa nhớ bữa hôm nay,
 Chén mừng xin đợi ngày rày năm sau!
      Người lên ngựa, kẻ chia bào,
 Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san.
    ...Người về chiếc bóng năm canh,
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi.
     Vầng trăng ai xẻ làm đôi,
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường..."



(P/S: Bốn câu Kiều:"...Đến bây giờ mới thấy đây/ Mà lòng đã chắc những ngày một hai/...Chén đưa nhớ bữa hôm nay/Chén mừng xin đợi ngày rày năm sau" thì mẹ mình đã  mượn của cụ ND để viết cho Ba mình khi tiễn ông trở về Nam năm 1961 với kỳ vọng trong một thời gian ngắn sẽ đoàn viên, nhưng thực tế hơn 20 năm sau hai người mới gặp lại nhau trong một hoàn cảnh quá éo le - Chuyện về mẹ, mình đã có viết trong hồi ký "Mẹ tôi").
Mẹ mình lâu lâu cũng bói Kiều theo kiểu các cụ ngày xưa (giở tay mặt, bắt tay trái). Sau tháng 4/1975 khi không có tin tức của ba mình thì bà bói Kiều, mình nhớ bà đọc đoạn có câu: ..."một cây cù mộc một sân quế hòe" và bà giải thích là ba mình có... nhiều vợ, nhiều con! ahu!hu!
 Mẹ mình mê Kiều đến mức nhà mình hồi đó đã có cuốn truyện Kiều rồi nhưng bà còn tự tay chép hết truyện Kiều (3254 câu).Trong cuộc sống thì những câu thơ trong truyện Kiều cũng hay được áp dụng, từ thế hệ mình trở về trước thì hẳn ai cũng thuộc ít nhất vài câu Kiều để đọc vào những tình huống thực tế nào đó! Kiểu như :"Người đâu gặp gỡ làm chi/ Trăm năm biết có duyên gì hay không?" hi!hi! 
 Mình nghe mẹ ngâm, ru Kiều nhiều nên mình cũng thuộc kha khá, đủ để mình ru con rồi ru cháu và lâu lâu tức cảnh sinh tình thì đọc vài câu để nhớ mình cũng có biết ...Kiều!hi!hi (kiểu như: Hồi mình còn ở nhà chung cư cổ trên phố, tầng dưới có một chị quá lứa cực kì khó tính, mình nhịn chỉ như nhịn cơm sống, nhiều lúc cũng điên lắm, nhưng chỉ biết đọc câu Kiều để tự an ủi và xả stress "...càng cay nghiêt lắm càng oan trái nhiều"!)he!he!

*/Sau khi nghỉ hưu, nhiều thời gian rảnh nên mình có những thú vui tao nhã như trồng lan, ngắm lan và .. nghe ngâm Kiều (phiêu cực kỳ luôn)! Rồi mình đọc các bài phân tích về thân phận nàng Kiều! Càng đọc nhiều, nghe nhiều mình mới hiểu vì sao mẹ mình mê Kiều, đơn giản là quá hay! Từng câu thơ cụ Nguyễn gieo trong Kiều phải nói là quá "đắt", tính cho đến nay là sau hơn 200 năm mà nhiều nội dung trong Kiều vẫn còn nguyên giá trị! Phân tích về thân phận nàng Kiều thì  trên mạng có nhiều bài hay, chỉ tiếc là phải chi hồi mẹ mình còn sống mà có tư liệu thế này thì hẳn mẹ mình rất thích! 
  Cái này  đọc:
Cái này nghe:

*/Đọc Kiều, biết Kiều ai cũng thương thân phận lưu lạc 15 năm của nàng ấy: "Nửa đêm qua huyện Nghi Xuân/ Bâng khuâng nhớ Cụ, thương thân nàng Kiều..."(Tố Hữu)
... Còn Thúy Vân  mình chưa được đọc bài nào viết về nỗi niềm của Thúy Vân hay và nhiều cảm xúc như bài thơ dưới đây của nhà thơ Trương Nam Hương! 

Tâm sự nàng Thúy Vân 
    (TG Trương Nam Hương)

Nghĩ thương lời chị dặn dò
Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh.
Chị yêu lệ chảy đã đành
Chớ em nước mắt đâu dành chàng Kim.

Ơ kìa sao chị ngồi im
Máu còn biết chảy về tim để hồng.
Lấy người yêu chị làm chồng
Đời em thể thắt một vòng oan khiên.

Sụt sùi ướt cỏ Đạm Tiên
Chị thương kẻ khuất, đừng quên người còn.
Mấp mô số phận vuông tròn
Đất không thể nhốt linh hồn đòi yêu!

Là em nghĩ vậy thôi, Kiều
Sánh sao đời chị ba chiều bão giông
Con đò đời chị về không
Chở theo tiếng khóc đáy sông Tiền Đường.

Chị nhiều hờn giận, yêu thương
Vầng trăng còn lấm mùi hương hẹn hò.
Em chưa được thế bao giờ
Tiết trinh thương chị đánh lừa trái tim!

Em thành vợ của chàng Kim
Ngồi ru giọt máu tượng hình chị trao.
Giấu đầy đêm nỗi khát khao
Kiều ơi, em đợi kiếp nào để yêu!


(P/s: Mình đã rất chi là cảm xúc khi đọc bài thơ này, kiểu: "khéo dư nước mắt khóc người đời xưa")