Trang

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2019

EM CÓ VỀ HỘI KHÓA CÙNG ANH !

...Loay hoay vậy mà sắp đến ngày họp lớp (cấp 3 ở quê ngoại- khóa 1976-1979)! Đường xá xa xôi, hoàn cảnh của mình thì giờ đi đâu vài ngày cũng khó vì ông xã không được khỏe, dự tính không về họp lớp cùng các bạn, tuy về tinh thần vẫn luôn đồng hành! 
Vậy mà tuần trước lang thang trên mạng gặp bài thơ của bạn Đinh Quang Hà cựu học sinh Trường cấp 3 Lê Hữu Trác- Hương Sơn- Hà Tĩnh viết cho ngày hội khóa (76-79) lòng mình chùng xuống và quyết định ngay chỉ trong vòng một nốt nhạc là lấy vé về họp lớp!
 Mình xin phép bạn Đinh Quang Hà một cách gián tiếp vì bài thơ cũng được chia sẻ về trang cá nhân của một người bạn khác. Nếu vô tình đọc được bài viết này của mình hẳn tác giả bài thơ cũng vui vì bài thơ là một động lực thúc đẩy mình quyết định: Xách ba lô lên và đi!
                

Phần 1: Em có về hội khóa cùng anh ?
Em có về hội khóa với anh không
Anh cứ hỏi làm em thêm bối rối
Những lần trước em là người có lỗi
Không được về cũng nhớ lắm chơ anh.

Nhớ mái trường, nhớ hai lối cây xanh
Thủa áo trắng, trái tim hồng gửi gắm
Cái tuổi trẻ mộng mơ mà đằm thắm
Nghĩa thầy trò, bè bạn- Nỏ quên mô.

Dừ không về thì biết đến khi mô
Tuổi lục tuần-Thời gian không đứng đợi
Cứ nghĩ đến là lòng em khấp khởi
Muốn được về nhưng cứ mãi băn khoăn.

Em mà về thì biết tính ra răng
Ba đứa cháu, hai ông bà trông giữ
Đứa dâu út cũng đến ngày ở cữ
Còn mẹ già bỏ đó ai chăm?

Khác bạn bè em vất vả quanh năm.
Việc nhà nông nỏ có khi mô rảnh
Rồi cháu con, em cứ lo canh cánh
Xa hơi bà, cháu khóc biết làm sao?

Em muốn về mà cứ thấy xốn xang
lại phải lo thêm tấm quần, manh áo
chẳng đi mô xa, suốt ngày tần tảo
Nên áo quần em cứ mặc qua loa.

Nỏ có áo dài, nỏ có áo hoa
Cấy điện thoại cũng chỉ nghe với gọi
Phây búc, za lô cũng là nghe nói
có khi mô dám chụp ảnh seo pì.

Em thẫn thờ, ông xã bảo cứ đi
Nỏ mấy khi được gặp bè gặp bạn
Cứ chần chừ sợ sức mình có hạn
Mà ở nhà, bà cũng có yên mô.

Bà cứ ra đàng bắt cấy ô tô
Vui với bạn, bà đừng lo chi cả
Mọi việc trong nhà tui lo thong thả
Một vài ngày vất vả có chi đâu.

40 năm rồi em chờ đợi thật lâu...
         


Phần 2 : Em sẽ về hội khóa cùng anh



 Bốn mươi năm em chờ đợi thật lâu
Hội khóa lần ni, nỏ về răng được
Cái thủa ấy- vẫn nhớ lời hẹn ước
Chia tay anh -bè bạn Núi Nầm

Những ngày qua, bao nỗi nhớ âm thầm
Thao thức trong em- chập chờn giấc ngủ
bao kỷ niệm tưởng đã từng xưa cũ
Hóa giấc mơ - Đêm em gọi thành lời.

Rồi từng ngày từng ký ức chơi vơi
Em nhớ lắm cái thời còn đi học
Dẫu có khó khăn gian nan, cực nhọc
Vẫn miệt mài xe đạp vượt đường xa.

Rồi một ngày hai đứa ch
Anh nhập ngũ, hậu phương em ở lại
Và từ đó em phải xa anh mãi
Tê hai đứa mình lưu lại- khăn thêu.

Nhớ lắm những lần lũ bạn đùa trêu
Lao động trồng cây _ Núi đồi Sơn Thủy
Đám bạn bè em, nghịch hơn lũ quỷ
Kéo tay anh trượt dốc- Ngã vào nhau.

Gần trọn cuộc đời vẫn gọi " mi- tau"
Cứ hồn nhiên, mà sao thân thương quá
dừ gặp lại chắc quen quen, lạ lạ
chỉ mong sao, anh đừng nhận nhầm người.

Em mơ màng - khao khát tuổi đôi mươi
Để được sống lại thời son trẻ
Để được cùng anh "cưa sừng làm nghé"
Vui bên nhau, cùng lũ bạn thủa nào.

Tháng tư về trong cái nắng hanh hao
Đếm ngược thời gian, em chờ hội khóa
khẽ hát thầm câu dân ca "nắng tỏa..."
Ông xã cười, bà như hóa tuổi teen.

Đã lâu rồi em mới được ông khen
Lại lo lắng dặn dò em đủ thứ
Lấy áo, lấy quần cho em mặc thử.
Em ngại ngùng- Đôi má ửng hồng lên!

Có những điều đơn giản chẳng thành tên
Nhưng với riêng em- đó là tất cả
cái chân quê- Nỏ cần chi hoa lá
Đã níu tình em- giữ trọn một đời.

Em sẽ về tìm lại chút thảnh thơi !!!
                    (TG QH)

Cảm ơn tác giả đã có nhưng vần thơ hay thay lời muốn nói cho các bạn U60- K 1976-1979 như mình!