Trang

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

NGÀY NÀY NĂM ẤY...!

 Ngày này cách đây 27 năm (21/7/1991), con trai mình chào đời! ...đưa mình vào bệnh viện phụ sản là 2 bố con nhà chị Vịt (hồi ấy bố hay gọi con gái là Vịt giời)! Cô bác sỹ có cái tên mà mình thích: Thái Hà (mình đã định đặt tên này cho con trai nhưng vì trùng với tên của một đứa cháu (Hà) nên mình phải chọn tên khác! tên đặt  cho con trai cũng rất ok, nhưng  con trai hồi học cấp 1 cứ thắc mắc sao bố, mẹ không đặt tên cho con là Hoàng Phúc, Việt Phúc như tên bạn ở lớp mà đặt là VP giống con gái).
Cô BS quen biết nên khi mình vào viện cô ấy dặn bố con chị Vịt là cứ về nhà, đến 11 giờ trưa thì  trở vào viện đón em...Nhưng mãi tới 5 giờ chiều thì em Ku mới chào đời bằng phương pháp sinh mổ, mặc dù hồi sinh con gái mình sinh thường!



Chị Vịt hồi bé quấy mẹ và bà ngoại lắm! (các cụ xưa gọi là khóc dạ đề) chị ấy khóc đêm đúng 3 tháng 10 ngày. Ngày ngủ khì, đêm chị ấy thức, khóc như ma ám, mình đã vừa bế con vừa gà gật, mệt mỏi, may là hồi ấy có bà ngoại. Nghĩ lại giai đoạn sinh và nuôi chị Vịt cho đến khi chị ấy học mẫu giáo mình còn  hãi! Khi chị Vịt làm mẹ thì ku Sam cũng chẳng kém mẹ Sam hồi bé tẹo nào! Người ta bảo cha nào con nấy, còn đây thì mẹ nào con nấy ! ahu!hu (mình lại đi xa đề rồi).
Là con trai nên em Ku sinh ra bụ bẩm hơn chị Hai, tính nết thì  cũng hiền lành hơn từ cách khóc! vậy nên sau này em Ku làm gì mà chậm lụt thì chị Hai lại bảo:  cái đồ ngộp hơi! (là chị Hai chê em kém thông minh! hi hi). Em cũng khóc nọ kia nhưng không gay gắt như chị Hai, vắng hơi mẹ thì cũng chỉ ọ ẹ vậy thôi! Đến tuổi em đi học mẫu giáo thì không khóc ầm làng, ầm xóm như chị mà em tự nguyện theo mẹ đến lớp nhưng nước mắt lưng tròng, tay vỗ nhẹ ngực mẹ và nói : mẹ ơi, chiều mẹ đón Ku về sớm nhé, Ku đi học Ku buồn bà, buồn bố, buồn mẹ, buồn chị Hai lắm! (ý em là đi học thì em nhớ cả nhà, nhưng vì không biết dùng từ nhớ nên em nói là buồn)! Mẹ nghe em nói mà thắt nghẹn trong tim vì thương em! (không như ai đó! mỗi sáng đi học là làm cho bố, mẹ bực mình vì khóc vì ói...và bây giờ người ấy cũng đã có người nối dõi vụ này...ahu!hu).
Giờ thì chị Hai đã là mẹ 2 con, cũng đủ cung bậc cảm xúc với các con như mình hồi trước! Nhưng dĩ nhiên là mình vất vả hơn nhiều! (sự so sánh nào thì cũng khập khiễng). Còn em Ku (tên thân mật ở nhà- chuyện cái tên này mình có viết rồi), nếu lấy vợ sớm như người ta thì có khi con cũng đã vào mẫu giáo...! Nhưng nhà mình khác nhà...người ta là không bao giờ hối thúc con lấy vợ khi chưa đủ độ trưởng thành về nhiều phương diện (với mình người chồng phải là trụ cột của gia đình, nếu chưa thể thì cứ từ từ rồi khoai nó sẽ nhừ, không việc gì phải vội).
Hôm nay sinh nhật con trai, mình nhớ chuyện xưa! đó là bệnh của người già! Mình chúc con trai luôn sống vui, khỏe với hiện tại, toại nguyện với những ước mơ, hoài bão trong tương lai và dù đi đâu, ở đâu thì luôn nhớ lúc nào bố, mẹ cũng luôn nghĩ về các con với những điều tốt đẹp nhất !Hai câu thơ của Nhà thơ Chế Lan Viên trong bài thơ Con Cò sẽ thay lời muốn nói của mẹ tới con trai trong ngày sinh nhật:

                    "...con dù lớn vẫn là con của Mẹ
                    Đi suốt đời, lòng Mẹ vẫn theo con..."


Cậu ấy đang luôn muốn...xách ba lô lên và đi:(đi đâu thì ...còn lâu mới nói! hi hi)




Hoa lan mình trồng nở rộ dịp sinh nhật con zai: