Quê ngoại của mình là nơi mình sinh ra và lớn lên, thời niên thiếu với nhiều kỷ niệm của mình đã trải qua nơi đây. Nhà mình ở cạnh một dòng sông (có bài mình đã viết qua) . Còn bây giờ mình muốn viết, tả cận cảnh hơn tí về nơi mình đã sinh ra, nơi ấy là quê ngoại của mình.
Xã Tùng Ảnh ( Chữ Tùng Ảnh có nghĩa là hình bóng của cây thông in trên núi ), trước kia là làng Yên Việt; sau đổi thành Châu Phong, rồi Đức Phong và cuối cùng là Tùng Ảnh. Từ thời xa xưa cho đến ngày nay, xã Tùng Ảnh luôn có người học giỏi, thi đậu cao, rất nhiều người có bằng cấp Tiến sĩ. Làng Đông Thái - Xã Tùng Ảnh - Huyện Đức Thọ, trước kia là Phủ Đức Thọ - Tổng Việt Yên. Làng này tuy ở một vùng quê hẻo lánh song rất trù phú, đường làng hiện nay đã được lát bê tông, nhà cửa khang trang, đẹp đẽ. (điều này không phải mình nói mà là báo chí nói)
Nhà mình ở ngay giữa làng Đông Thái là một làng thuộc xã Tùng Ảnh, nổi tiếng về khoa bảng và danh nhân nhiều đời. Làng nằm dọc theo sông La từ bến Tam Soa, làng Linh Cảm (nơi giao của hai con sông Ngàn Sâu và Ngàn Phố tạo thành sông La).
Có lẽ tại mình chỉ là cháu ngoại của làng nên về đường học vấn cũng như công danh sự nghiệp của mình cũng chỉ tạm gọi là không đến nỗi nào mà thôi. Mình thầm nghĩ vậy là cũng may mắn lắm rồi! hihi! Bởi mình là cháu ngoại và lại được sinh ra trên chính mảnh đất này nên mới được như thế, chứ nếu cũng là mình nhưng sinh ra và lớn lên ở một nơi khác có khi mình không được như hiện nay, nói lên điều đó để mình nói lời cảm ơn đến Mẹ (dĩ nhiên rồi) vì mẹ mình là con gái làng Trinh Nguyên, xã Tùng Ảnh. (mà làng Trinh Nguyên thì ngay dưới đây mình sẽ trích đoạn nói về phong thuỷ của làng này). Mình cảm ơn những con người nơi đây (nói chung) đã giúp đỡ Mẹ mình trong những ngày gian khó ( cả về vật chất lẫn tinh thần) để mẹ mình nuôi, dưỡng mình lớn khôn, thành người. Điều đó với mình là quan trọng vì có khi (hay có người )chỉ lớn về thể chất, nhưng chẳng khôn để thành người. Mình cũng cảm ơn tới những bà mẹ ( đi sanh ở trạm y tế xã) đã chẳng ngại ngần san bớt phần cơm cho mình ăn, để mình đỏ da, thắm thit như ngày nay!
Tóm lại quê ngoại của mình vừa đẹp (có sông, núi hữu tình) lại vừa là mảnh đất phong thuỷ tuyệt vời, không phải ai muốn cũng có thể được sinh ra và lớn lên ở đó như mình.
“ …Thực chất, đất của làng quê Đông Thái chỉ là được hưởng những khí chất tốt đẹp của một vùng đất gần núi. Vùng đó chính là làng TRINH NGUYÊN, nơi đã hội tụ tất cả những Linh khí của cả vùng Đức Thọ. Nhìn chung Long mạch của vùng này, là nơi dừng chân của hành Long, xuất phát từ Tây Tạng của Trung Quốc, vượt miền Tây Bắc, theo dọc dãy Trường sơn, một chi Long theo hai con sông Ngàn sâu, Ngàn phố về hợp lưu tại bến Tam Soa - Linh Cảm. Nhìn chung địa hình vùng này, tất cả các núi đều đã tròn đầu, có hình dáng xinh tươi, đẹp đẽ (Khi mà các dãy núi đang hành Long thì có dạng nhấp nhô liên tục, đỉnh thường nhọn. Khi mà núi thưa dần và tròn đầu, hình dáng đẹp, cây cối xanh tốt là nơi mà Long mạch sắp dừng và kết Huyệt ). Long mạch vùng Linh Cảm cũng vậy, tất cả các núi đều tròn và cách quãng theo từng đốt (Mỗi đốt sẽ kết phát cho một Đời). Phía Thanh Long có rất nhiều vòng ôm vào cuộc đất kết phát Long Huyệt. Tuy nhiên đầu Thanh Long lại có chiều hướng duỗi ra xa, nên đàn ông (Thanh Long là Dương, chủ về đàn ông) phải ly quê mới có thể thành tựu công danh được, những người ở lại tuy học vấn uyên thâm, nhưng bất quá chỉ là một anh Đồ làng. Nhánh Thanh Long có tới chín đốt, nên Long Huyệt này có thể kết phát tới 9 đời.Tuy nhiên, hiện nay vì tình trạng khai thác đất làm đường… quá tràn lan mà vô tình người ta đang tàn phá Long mạch này một cách trầm trọng…” ( đoạn này mình lấy trên internet).
Mình xin minh họa cảnh sông nước hữu tình vì dù mình nói hay thì cũng không bằng mắt thấy: (các tấm hình này được cập nhật vào năm 2023 )
Cổng làng :