1/ Mấy bông hoa hồng vẫn nở đẹp,muốn lưu giữ những khoảnh khắc ấy, nên cứ nhắm nhót chụp, sợ nó...vô thường!:
2/ Bình thường, mình hoặc mọi người hay than mệt, than khổ khi phải lo việc này, sắp xếp việc kia trong cuộc sống, nhưng khi sống mà không phải lo nghĩ gì cả, đầu óc trống rỗng thì có hạnh phúc không? và đây là ví dụ:
+....Sáng nào thức dậy, mình cũng nghe chàng hỏi :"bà nội đến chơi đâu rồi?" (là bà nội của chàng. vì mẹ chàng mất sớm, chàng ở với bà nội nên giờ nhớ bà nội), lúc đầu mình còn ngạc nhiên, riết quen, nhiều khi mình hỏi lại là : Nếu bà nội của chàng còn sống thì có khi phải gần 130 tuổi ? chàng nghe hỏi vậy thì im lặng!
+ Hôm rồi giỗ mẹ của chàng, mình mua hoa, trái, đồ đĩa xôi thắp nhang cụ, khi lên thắp nhang cho Mẹ, chàng khấn: "con chúc mẹ mạnh khỏe", mấy đứa con đứng sau lưng chàng cười và nhắc thêm.."chúc mẹ sống lâu trăm tuổi" nữa mới đủ câu chúc tết! Ta nói, cười ra nước mắt luôn!
+ Khi còn phong thành, chưa chích ngừa, chàng cứ thích ra đường, giờ thì chàng lại chỉ thích nằm võng, động viên mãi để chàng ra đường đi lòng vòng cho thoải mái. Hôm rồi chàng đi uống cà phê, mình hỏi đã mang theo tiền chưa, chàng bảo rồi, đi một lúc về chàng than:"sao trả tiền mà các cháu nhân viên kêu không đủ, nhiều tờ thế này mà sao không đủ"; thì ra chàng cầm có 7 ngàn đồng (là chàng không nhớ giá trị mỗi tờ tiền), haizzza, vội chở chàng ra quán để trả tiền, còn may là chàng vẫn nhớ cái quán vừa vào (KLQ:giờ ở cư xá, quán cà phê mọc còn hơn nấm sau mưa).
+ Có hôm ăn trưa xong chàng quên, khoảng 14 giờ chàng hỏi : sao hôm nay nhà mình không ăn trưa? Nói ăn rồi, chàng không tin, nhất định là chưa ăn!
+ Chàng luôn sợ ngồi một mình nên cứ phải thu xếp: chàng nằm ở võng thì mình ngồi bên cạnh ...học bài! cũng có khi lu bu công việc trên lầu, ở dưới nhà chàng khóa cửa, cầm luôn chìa khóa đi chơi nhà bạn, tưởng chàng đi trong khu gần nhà, mãi sau chàng về nói đi bộ ra nhà anh bạn nọ (cách nhà hơn km) mà ra không nhớ nhà bạn ở đâu nên đi về ! dĩ nhiên là chàng mệt. Con gái nghe kể thì kêu mình không cho chàng đi ra ngoài nữa, phải dấu chìa khóa, nhưng nếu không cho chàng đi giao tiếp chắc chàng sẽ như cái bóng trong nhà.
+ Thấy chàng như vậy, mình hỏi chàng có buồn không? chàng nói buồn vì lâu rồi sao không gặp bố, mẹ !!! (ahu!hu).
+ Nhiều đêm, chàng thức dậy khoảng 1-2 giờ sáng, tưởng đã hết đêm, chàng mở cửa ra ngồi trước cổng với con chó Lu, ngồi nhìn đường không thấy ai đi lại, chàng vào nhà khóa cổng nhưng không khóa cửa vào nhà, đèn đuốc mở sáng trưng! Hoặc có khi thức dậy giữa đêm không thấy ai, chàng sẽ đi mở hết tất cả các phòng để tìm người, những hôm như vậy coi như mình thức luôn tới sáng!
+ Chìa khóa hay tiền mà đưa cho chàng thì chàng sẽ cất đâu đó và quên luôn. Hôm rồi đi tìm chìa khóa không thấy mà thấy chỗ chàng cất tiền!
Kể vài chuyện cho vui vậy thôi, chứ đi chơi chàng vẫn còn nhớ nhà để về và chưa hỏi vợ, con : cô là ai mà vào nhà tôi chơi? hihi
3/Có những ngày không vui nhưng miệng vẫn phải mỉm cười tự nhủ: Mình đang bị nghiệp quật! Nghĩ vậy là ổn!
+Sáng nào cô hàng xóm cũng dùng vòi nước (không gắn vòi xịt để hãm nước) đứng từ trên lầu 3 bắn nước xuống đám cây cổ trồng trước lan can và đám dây leo nơi bức tường rào nhà mình, thế là nước cứ rào rào đổ xuống mái tôn phía trước sân nhà mình, nghe tiếng nước dội từ trên cao xuống, cảm giác của mình rất chi là bất an (mình dị ứng với tiếng nước rơi vì nhà bị dột mấy năm trước), nhắc cổ một vài lần, cổ chẳng quan tâm, cứ mỗi sáng nghe nước dội xuống, người mình như bốc hỏa, miệng càu nhàu kiểu: người đâu mà thế lọ thế chai, cứ thế, ngày nọ tiếp ngày kia, đều như vắt chanh! Rồi mình tự quán chiếu rằng: Chắc kiếp trước mình đã từng làm cô ấy phiền lòng,thôi thì ráng chịu vậy! giờ mỗi sáng nghe tiếng nước rớt xuống mái tôn, miệng mình lẩm nhẩm: nghiệp đang quật! Vậy là ổn!
+ Một sáng nọ, mình thấy cô bán vé số lượn lờ trước cửa, chàng nhà mình trước vốn mê mua vé số, nhưng dạo này chàng đang đi dần vào cõi quên nên không còn đam mê, từ trên lầu mình chạy vội xuống, tính đưa cho chàng ít tiền mua niềm vui cho một ngày, nhưng chàng thờ ơ, còn cô bán vé số thì ngập ngừng nói với mình: Trước dịch chú có mua vé số...thiếu nên còn nợ tiền chưa trả, mình quay qua hỏi chàng có đúng vậy không, chàng trả lời: không biết ! haizzza! Mình vẫn lấy tiền trả cho cô ấy và dặn là chú không còn nhớ nhiều nên đừng bán thiếu, may là số tiền ít, chứ nhiều thì làm sao?
+ Mấy năm nay mình chuyển từ xe máy xuống chay xe đạp vì chỉ đi chợ lòng vòng trong cư xá, vài ba tuần thì phải bơm bánh xe một lần, cũng có lần nghĩ tới việc mua cây bơm nhưng thấy chưa bức thiết nên thôi! sáng nọ dắt xe ra chỗ mọi lần vẫn bơm (lão này hơi tưng tưng tí). Chả đang chuẩn bị bơm bánh xe cho mình thì có cái xe máy trờ tới, lão quay qua bảo mình: "đi chỗ khác bơm, không bơm xe đạp nữa...". Thế có lộn mề không cơ chứ? Về kể cho con trai nghe, cậu ấy lên mạng đặt mua ngay và luôn cho mẹ cái bơm xe.
(thôi nhé từ đây ta xa nhau! là xa anh bơm xe) ; thách bà húp tương hả cưng!hi!hi
*/ Góc học tập:
Học thêm những ngôn ngữ mới cho vui (phía bên phải là điểm thu hoạch được):
+ Học tiếng Pháp trên nền tảng là vốn tiếng Anh ít ỏi vì không có tiếng Việt ! Cố lên! ( học như vậy thì: một mũi tên trúng 2 đích) hi!hi