* Hồng Sa là tên cô bạn gái thủa thanh xuân của mình! Cô ấy học chung một khóa tại trường Luật nhưng khác lớp, cô ấy cùng gia đình trước ở Hải Phòng, sau năm 75 sống tại SG , còn mình là dân tỉnh lẻ vào SG đi tìm cái chữ kiếm cơm!
Khi đang học thì mình và cô ấy chỉ biết mặt nhau chứ không giao tiếp chuyện trò! gần cuối khóa học, sinh viên về địa phương thực tập! Mình và cô ấy cùng có tên trong danh sách thực tập tại SG, vậy là có điều kiện để chúng mình nói chuyện. Cô ấy hơn mình một tuổi, hồi mới quen do lịch sự nên mình gọi cổ bằng chị sau chơi với nhau thì gọi nhau bằng tên, rồi mày với tao lúc nào chẳng hay ! hi!hi
Thanh xuân của cổ và mình đây: (chụp tại Hồ con rùa );
Sau khi thực tập, về trường thi tốt nghiệp xong, tháng 10/1981 mình, cổ và 6 bạn khác cùng khóa có danh sách được phân về SG, 2 đứa tụi mình được ở tại TP, các bạn khác về quận, huyện (những năm đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước cái nghề của tụi mình học ít người theo). Mình và Sa làm cùng cơ quan nhưng khác phòng, sau này có thời gian hai đứa làm chung bộ phận GĐKT.(chuyện chú Sếp mình đã viết 2 bài- mình trưởng thành trong công việc là từ cái nôi đầu tiên này ):
Hoàn cảnh hai đứa khác nhau (cô ấy ở cùng với ba, mẹ, còn mình ở một mình tại căn hộ tập thể cơ quan cấp). Đi làm thì trưa cô ấy mang cơm theo còn mình ăn cơm "nhà bếp". Thời gian đầu mình còn đặt ngày 2 suất cơm trưa (dặn chị bếp để sẵn ở góc bàn ở bếp cho mình một phần để chiều trước khi về thì mình xuống bếp ăn cơm...chiều một mình vì ai thì cũng về nhà sum họp cơm tối cùng gia đình).
Bữa trưa mình và cô ấy thường ngồi ăn chung với nhau dưới nhà bếp cơ quan cùng mọi người (cơm của cô ấy mang theo thì nhiều thức ăn nên mình được ăn ké) hi!hi!còn nhớ mấy chị lớn tuổi hay nhìn vào longo cơm của cô ấy rồi bảo: con bé này ăn thịt độn cơm.
Cô ấy con nhà "cơ bản" (ba là cán bộ hải quân, mẹ là cửa hàng trưởng cửa hàng bách hóa tổng hợp ở chợ Bến Thành, nhà ở phố Ngô Văn Năm- khu dành cho hải quân, những năm đầu thập kỷ 80,những ngày cuối tuần mình hay tới nhà cô ấy, nhiều khi còn ngủ lại, nhớ nhất là cái ghế đá đặt trên lề đường trước nhà, mấy đứa cùng tuổi ở khu phố hay ngồi tán phét đủ thứ chuyện, kiểu như khen bồ đứa này đẹp, đứa kia xấu...giờ gọi là ngồi chém gió). Hồi đó kinh tế nói chung nhà nào cũng khó khăn nhưng cô ấy không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền như mình, đi làm đối với cô ấy chỉ là để cho vui mà thôi!
Hai đứa đang ở độ tuổi thanh xuân nên chuyện tình yêu của đứa này thì đứa kia biết! Những khi mình hay cô ấy seven love thì hai đứa lại chở nhau bằng xe đạp chạy lòng vòng khắp phố, mà thường là cô ấy chở mình, có hôm trời mưa tầm tã, cô ấy cứ thế chở mình chạy trong mưa mà chẳng nói gì.
Cô ấy có anh trai và em gái nhưng hình như cô ấy được ba, mẹ cưng chiều hơn. Anh trai cô ấy đi học đại học nước ngoài về, cô ấy cứ hỏi ghẹo mình: mày có muốn làm chị dâu tao không? xong cô ấy chỉ vào một thau đầy quần áo bảo: của ổng đó, muốn làm chị dâu thì giặt đi! hoặc cô ấy chỉ vào cái quần zin treo ở nhà tắm và bảo: của ổng đó, mặc 1 tháng chưa giặt! hi!hi! (mình bảo làm chị dâu thì muốn nhưng giặt thì không). Chọc nhau vậy thôi, chứ anh của cổ đi làm, hay đi đâu suốt, có bao giờ thấy mặt, có thấy thì ảnh cũng lừ lừ như tàu điện, sợ gần chết và ảnh có bao giờ để ý đến mấy đứa nhỏ tụi mình!
Hai đứa đang ở độ tuổi thanh xuân nên chuyện tình yêu của đứa này thì đứa kia biết! Những khi mình hay cô ấy seven love thì hai đứa lại chở nhau bằng xe đạp chạy lòng vòng khắp phố, mà thường là cô ấy chở mình, có hôm trời mưa tầm tã, cô ấy cứ thế chở mình chạy trong mưa mà chẳng nói gì.
Cô ấy có anh trai và em gái nhưng hình như cô ấy được ba, mẹ cưng chiều hơn. Anh trai cô ấy đi học đại học nước ngoài về, cô ấy cứ hỏi ghẹo mình: mày có muốn làm chị dâu tao không? xong cô ấy chỉ vào một thau đầy quần áo bảo: của ổng đó, muốn làm chị dâu thì giặt đi! hoặc cô ấy chỉ vào cái quần zin treo ở nhà tắm và bảo: của ổng đó, mặc 1 tháng chưa giặt! hi!hi! (mình bảo làm chị dâu thì muốn nhưng giặt thì không). Chọc nhau vậy thôi, chứ anh của cổ đi làm, hay đi đâu suốt, có bao giờ thấy mặt, có thấy thì ảnh cũng lừ lừ như tàu điện, sợ gần chết và ảnh có bao giờ để ý đến mấy đứa nhỏ tụi mình!
Hình này hai đứa đi chơi hội hoa tết :
Cô ấy còn tặng mình tấm hình cổ hồi bé chụp với cậu, giờ mà cổ thấy mình còn giữ tấm hình này chắc ngất trên cành quất luôn á !hi!hi
Cũng rất may là sau đó trường mình học có mở khóa đầu tiên tại SG nên mình chỉ phải đạp xe đạp kì cạch lên Bình Triệu (cách nhà khoảng 8km) chứ không phải ra HN như dự tính ban đầu. Tùy theo lịch học mà hôm thì mình về trưa hôm thì về chiều chứ không ở nội trú! Giờ nghĩ lại thấy tuổi trẻ hay thật, cái cầu Bình Triệu (cũ) khá cao mà mình cứ gò lưng đạp!
Sang năm học thứ 2 thì mình lên xe hoa, nhớ là mình có may cái áo dài cưới màu đỏ, muốn đẹp hơn, mình và cổ đi mua những bông mai bằng giấy màu trắng rồi hai đứa ngồi đính lên áo cưới của mình.Ngày cưới của mình thì cô ấy và mấy cô bạn gái trong cơ quan chạy xấc bấc xang bang tiếp khách dùm mình:
Hình ngày cưới của mình, Sa đứng ngoài cùng bên phải (cái áo dài đỏ hai đứa kết bông trắng đây):
tháng 2/1986:
OX mình bạn nhiều nên đãi tiệc 2 buổi, trưa mình mặc áo dài, chiều mặc váy cưới:(Sa đứng ngoài cùng bên trái, anh bạn ngồi phía trước Sa là người yêu Sa thời điểm đó)
Đang học thì mình có bầu và vẫn cong lưng đạp xe từ SG lên Bình Triệu, những tháng cuối sắp sanh vẫn cứ lao xe xuống dốc cầu Bình Triệu như đúng rồi! lấy chồng rồi mình vẫn chưa thoát nghèo, quần áo bầu may được mỗi một bộ, sáng mặc đi học, chiều về giặt phơi, sáng ủi khô mặc tiếp! Thấy vậy, cổ đưa cho mình một khúc vải hoa rất đẹp đủ may một bộ đồ bộ bầu.(chuyện lấy chồng vẫn không thoát nghèo để hôm nào có tâm trang mình sẽ viết)
Giờ ngồi viết lại những ngày gian khó ấy, mình không hiểu sao đã vượt qua được, có lẽ vì ngày ấy đa số ai cũng khó khăn gần như nhau!Giờ mà thế thì chắc là xoắn!
...Rồi mình học xong, sinh con gái đầu được 3 tuổi thì cô ấy nghỉ việc, cổ không thích làm thì nghỉ, vậy thôi (hội chứng của con nhà có điều kiện). Thế là hai đứa 2 lĩnh vực khác nhau và chúng mình xa nhau dần lúc nào chẳng biết, mình thì vì sự nghiệp, lo con cái, lo chuyện cơm áo, gạo tiền, rồi sanh con thứ hai! Mọi thứ cứ thế cuốn mình lên phía trước! Còn cô ấy thì lấy chồng, có con muộn hơn mình khoảng 5-6 năm (luôn thanh thản theo kiểu của cô ấy)! Thời gian hết bao cấp thì ba cổ mất, nhà ở trung tâm SG mẹ cổ bán chia cho các con và mua căn nhà khác xa trung tâm! Ngày mẹ cổ mất, mình đang đi công tác ở HN, khi về đi cùng cô bạn chung của 2 đứa ghé nhà thắp nhang cho bà, là lâu lắm tụi mình mới gặp lại, mình gặp cả anh trai cổ ở đó...Cổ vẫn như ngày nào, vẫn cách nói chuyện tưng tưng như trước!
Hình con gái cô ấy hồi bé chụp với con trai mình: (con trai mình sinh 1991, con gái cổ sinh 1993. Nghe nói cô ấy cũng sắp lên chức bà ngoại)
Hình con gái cô ấy hồi bé chụp với con trai mình: (con trai mình sinh 1991, con gái cổ sinh 1993. Nghe nói cô ấy cũng sắp lên chức bà ngoại)
...Những mối tình thời thanh xuân của mình cổ biết, mình nghèo cổ cũng biết luôn! SG nói nhỏ thì nhỏ mà nói to thì cũng to. Cũng lâu rồi mình chưa gặp lại cô bạn thời thanh xuân ! Giờ mình già thì mình ngồi ôn nghèo, kể khổ cho vui vậy thôi!
Cô ấy thời điểm hiện nay đây (hình lấy trên zalo của cổ ).
Ngày 18/6 này cô ấy tròn 60 tuổi: (chúc mừng bạn lên lão luôn vui khỏe nhé)!