Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2019

CHUYỆN SAM- KEM!

Lâu rồi mình chưa kể chuyện Sam- Kem (cháu ngoại).Sam vào lớp 1 đã trưởng thành hơn trước, tự nguyện đi học, chịu đánh răng và tắm, không bèo nhèo như trước, những điều đó tuy nhỏ nhặt nhưng đem lại niềm vui không những cho ba, mẹ Sam mà ông bà cũng vui!
 Mấy hôm nay Sam đang "sốc" về việc sẽ phải trưởng thành nên tinh thần hơi xuống. Chuyện của Sam người lớn nghe thì cười, còn Sam thì...khóc, bà ngoại ghi lại đây mai này Sam lớn Sam đọc để xem mình hồi bé nó ra làm sao Sam nhé:
*/ Hôm rồi về ngoại, mẹ Sam vui miệng nói với Sam là để hôm nào tập cho Sam nấu cơm, nghe mẹ nói vậy, Sam tỏ thái độ lo lắng, và sau đây là câu chuyện của Sam:
Mẹ: Mai mẹ tập cho Sam nấu cơm nhé?
Sam: à há, con phải nấu cơm hả mẹ? em Kem thì sao?
Mẹ: Chỉ tập nấu thôi, em Kem còn nhỏ.
Sam: Mẹ ơi, con không nấu cơm được đâu, con cũng không biết lái xe! (???)
Bà ngoại: con chỉ tập nấu cơm thôi mà, dễ lắm, vo gạo, đổ nước (mẹ sẽ chỉ ) xong bỏ vào cắm điện là xong!(bà vui vẻ chêm vào)
Sam: (Lúc này rơm rớm nước mắt), quay qua ôm mẹ rồi hỏi: Mẹ ơi, mẹ có già không, khi nào thì mẹ già?
Mẹ: Mẹ sẽ già khi Sam lớn! (khẳng định)
Bà ngoại: Giống như cậu VP lớn thì bà già vậy đó!(bà ví dụ cho Sam thấy thực tế)
Sam: Mẹ ơi! con có già không? (lo lắng)
Mẹ: Con sẽ lớn, biết nấu cơm và lái xe!
Sam: Vậy mẹ ơi! con có phải lấy vợ không? (đoạn này bà và mẹ cười còn Sam thì sự lo lắng tăng lên).
Mẹ: Sam lớn thì Sam sẽ lấy vợ!
Sam: Vợ con là ai hả mẹ? (he!he! mẹ biết được thì hay quá)
Mẹ: (hơi bí vì không biết trả lời thế nào), suy nghĩ lát rồi nói: Vợ con là bạn Thùy Vy (bạn gái cùng lớp của Sam)
Sam: (im lặng một lúc), nước mắt vẫn ngập mi, chỉ chờ cơ hội là nức nở( hihi). Mẹ ơi, vì sao mẹ anh Bờm lại chết? (anh Bờm là anh họ của Sam, mẹ mới mất).(chuyển đề tài để tăng hơn sự lo lắng)
Mẹ: Mẹ anh Bờm bị bệnh và cũng vì anh Bờm không vâng lời mẹ! con có vâng lời mẹ không? ( cái này có vẻ dọa dẫm Sam)
Sam: con có vâng lời mẹ!Nhưng mai con có phải nấu cơm nữa không mẹ? (hi hi! có vẻ vụ nấu cơm ám ảnh Sam).
Mẹ: (động viện): Con ngoan thì mẹ sẽ nấu cơm cho đến khi con lớn!
Sam: (Nghe me nói xong có vẻ yên tâm)!tiếp tục chơi!
P/s: Nhưng hôm sau nghe mẹ Sam kể thì tối hôm sau Sam đang ngủ thì mê sảng, dậy khóc và la lên là: mẹ ơi con thương mẹ, mẹ ơi con yêu mẹ! làm cho cả nhà hết hồn!
Như vậy là Sam của bà ngoại quá nhạy cảm, sợ phải trưởng thành (phải nấu cơm, lái xe và...có vợ) ha!ha! tội nghiệp Sam!

Sam mới qua tuổi thứ 7 được vài tháng:





*/ Bé Kem đã được 18 tháng, nhưng nghịch ngợm hơn anh Sam hồi bé, kiểu nghịch của Kem là của một cô bé hiếu động, Kem chưa nói nhiều nhưng người lớn nói gì là Kem hiểu hết, khi bà nói đi ra bờ sông chơi là Kem kéo tay bà lấy dép và lôi bà đi ngay, nếu bà đang ngồi thì Kem bằng mọi cách kéo bà đứng lên.Khi ra bờ sông thấy tàu, ghe chạy Kem kêu lên: Òa, rồi chỉ ghe đang chạy, chim đang bay...Kem không biết sợ là gì, cứ đòi leo qua dãy thanh chắn để xuống sông trong khi anh Sam thì sợ, đứng từ xa kêu nguy hiểm! Bà nói chuyện qua điện thoại video: hỏi Kem có đi bà ngoại không, kem nói: Có! Kem biết kêu mèo, kêu Lu (tên con chó), kêu bò, mưa, ông...!
 Kem chưa nói nhiều nhưng láu lỉnh lắm, toàn phá anh Sam, hễ anh bày đồ chơi: xe sắp một hàng thì Kem lại lấy tay tùa hết sang một bên! anh bày đồ chơi nào ra cũng vậy, Kem lại xóa hết! Nếu anh đang ngồi vẽ, vui thì Kem đứng xem rồi đòi viết và vở để vẽ, nếu buồn buồn, Kem đi ngang kéo tóc anh một cái rồi đi! Có hôm Kem còn lấy cái bô (bà dùng hứng nước ở thùng nước uống) đội lên đầu, quay qua thấy anh đang xem ipad, Kem đội lên đầu anh rồi cười nắc nẻ!







Chị Đại: (hi!hi)









Bà ngoại chúc 2 anh em Sam- Kem ngoan, hay ăn chóng lớn, bà yêu 2 anh em thật nhiều nhé!