... Mẹ tôi đẹp, điều này gia đình cha,mẹ, anh, chị em, bạn bè của mẹ tôi và xóm làng đều biết. Mẹ tôi như một bông hoa dại đẹp rực rỡ dưới nắng xuân (là tôi nghĩ thế). Điều đó không thể tránh khỏi việc trai làng dòm ngó, theo đuổi, tuy nhiên theo như mẹ tôi kể thì họ theo chỉ để nhìn vậy thôi (như nhìn hoa đẹp mà không dám hái), không ai ngỏ lời lấy mẹ tôi làm vợ vì nhà ông ngoại tôi thuộc hàng khá giả, mẹ tôi đẹp lại biết chữ nên bà có chút tự kiêu của mình nên khó tiếp xúc (gái đẹp ai mà chẳng thế! hi hi), hoặt là trai làng tự thấy họ không xứng đôi với người đẹp, hoặc là mẹ tôi thấy trai làng không ai xứng với bà điều này tôi không hiểu và trên thực tế thì 2 người chồng của bà đều là trai xứ lạ và rất xa quê ngoại của tôi ( bởi vậy....)!
Theo tôi nghĩ thì các chàng trai làng chỉ có hy vọng sở hữu được gái đẹp khi : "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy", muốn vậy thì 2 gia đình phải môn đăng hộ đối! (mà nghèo thì dễ , còn giàu thì đâu phải cứ muốn là được - đây là ý kiến chủ quan của tôi. nếu không thì phải là ông ngoại tôi (khi vu với rượu đã đã hứa gả con gái (đẹp) cho con trai ai đó rồi chẳng hạn (giống như phim ảnh vậy mà)! Nhưng những điều này không xảy ra trên thực tế!
Ông ngoại tôi qua hình dung của tôi ( vì tôi chưa hề gặp ông- ông mất trước khi tôi ra đời khá lâu) là một người đàn ông dữ tính, dữ đòn (với vợ, con) khi ông không vừa ý chuyện gì đó và mọi chuyện trong gia đình lớn nhỏ đều phải do ông sắp đặt! ( gả con cho ai, hỏi con ai về làm con dâu...kiểu như thế). Chính vì điều này mà anh của mẹ tôi đã phải lấy vợ lớn hơn nhiều tuổi, vì gia đình cần thêm người lao động. Tôi từng được nghe người lớn kể lại là đêm tân hôn của cậu, người nhà đã phải nhốt cậu vào buồng với cô dâu và khóa trái cửa lại và rồi cậu mợ tôi cũng có 4 con chung. Tôi đã chứng kiến cuộc sống của vợ chồng cậu không hạnh phúc, nhưng hai người cứ phải cột chặt vào nhau trong một căn nhà đến 60 năm, rồi hai người từ giã dương trần mà chắc chưa bao giờ nói với nhau một lời yêu thương! Bây giờ ở thế giới bên kia, không biết cậu mợ tôi gặp lại nhau có hạnh phúc không?
(Với một gia đình thế này có khi mẹ tôi đẹp mà ...ế cũng nên, hi hi! vậy thì làm gì có chuyện mà tôi đang kể...!
Ông ngoại tôi khó tính, khó chiều nhưng có điểm yếu là thích tiền và rượu! (là mẹ tôi kể lại như thế). Không biết ông có mối quan hệ thế nào mà đã từng vào phủ Quan huyện...uống rượu ! rồi không biết sự thể thế nào mà ông hứa gả mẹ tôi cho một ông Quan người Pháp! ( ông này đã có vợ con ở chính quốc, nhưng vẫn mê gái đẹp và mẹ tôi là một đối tượng được (bị) ông ta để ý).
Từ ngày ông ngoại hứa gả mẹ tôi cho Tây ( người xưa hay gọi thế) thì vào cuối tuần, nhà ông ngoại tôi hay có khách. Chó dữ trong nhà được xích lại, người làm chạy tíu tít dọn dẹp, bày tiệc rượu, còn mẹ tôi thì phải mặc quần áo dài (thường ở nhà thì mặc đồ ngắn) và được canh chừng không cho đi ra khỏi nhà! Ông ngoại tôi thời gian này tỉnh nhiều hơn say, ông vui vì ông đang có một hợp đồng gả bán con gái cho Tây, hứa hẹn sẽ có nhiều tiền! ...
P/s: Hình mẹ tôi chụp năm 1971 (khi có người em con dì của mẹ làm nghề nhiếp ảnh ghé thăm). Tôi vẫn nhớ như in hai chiếc áo dài của mẹ tôi được bà cất giữ cẩn thận và chỉ mặc lại một hai lần khi chụp hình, còn lại chỉ là mở ra xếp vào như cất giữ một quá khứ vàng son!
Hình ngày xưa chụp in ra bé tí tẹo chỉ cỡ 2 ngón tay, qua bao thăng trầm mẹ giữ, rồi tôi giữ đến hôm nay chỉ còn là bóng hình của mẹ thôi...
Hình mẹ tôi năm 1971 (46 tuổi- mẹ vẫn cất giữ được những chiếc áo dài may tthời con gái):
do hình chụp đã trên 50 năm nên chất lượng không được tốt
Hình Mẹ tôi chụp năm 1995-70 tuổi: (mẹ tôi thích mặc áo dài và giờ tôi cũng vậy)
(...còn tiếp)