Hôm nay con trai đi làm ngày đầu tiên! Một bước ngoặt mới của cuộc đời! và cũng từ hôm nay con trai đã là "người nhà nước" ! 20 năm trước, con vào mẫu giáo,ngày đầu tiên đi học,mắt ngấn nước và dặn mẹ "chiều mẹ nhớ đón ku sớm, ku đi học ku buồn mẹ,buồn bà lắm" ( cậu í muốn nói là nhớ nhưng dùng sai từ)! Vậy mà bây giờ đã là một chàng thanh niên cao 1m72, nặng 70kg! đi chơi đâu cũng sợ mẹ ở nhà một mình buồn!
Mấy năm trước con gái đi làm, mình cũng dặn dò đủ thứ, từ lời ăn tiếng nói đến cách cư xử với mọi người khi bước vào một môi trường mới! và bây giờ con trai cũng vậy, lo cho con trai nhiều hơn vì con hiền lành,nhút nhát, điều gì cũng có thể làm con lo lắng và băn khoăn mãi chỉ vì con không tự tin như chị! Lo là lo vậy thôi, nhưng mẹ cũng không thể nào theo con mà "nắm tay chỉ việc" được, hy vọng là các bạn bè, đồng nghiệp sẽ hướng dẫn tận tình cho con như mẹ đã từng chỉ bảo với những người mới như con! và dù có "bị ma cũ ăn hiếp ma mới" đi chăng nữa (hi! hi) thì âu đó cũng là những trải nghiệm mới thôi con trai ạ! không sao cả! chuyện nhỏ như con thỏ thôi mà! con sẽ vượt qua những thử thách để trưởng thành hơn trong cuộc sống và công việc! mẹ chúc con sẽ thành công nếu con cố gắng hết sức mình (bài học rút ta từ chuyện chú voi con luôn là sự nhắc nhở của mẹ với con trai về sự tự tin (tuy nhiên không quá tự tin- trong cuộc sống thì cái gì, điều gì cũng vừa phải không nên quá) chuyện kể rằng: có chú voi bị xích chân từ bé nên cứ tưởng mình không đủ sức giật đứt sợi dây xích, cho đến một ngày, chú voi đã tự tin, thử dùng hết sức mình để giật sợi dây xích thì chú đã không ngờ là quá dễ dàng)!
Nếu mẹ có lo lắng thì cũng không giải quyết được gì mà chỉ làm con thêm bối rối vì vậy mẹ chỉ ghi nhớ ngày hôm nay con trai mẹ đã trưởng thành! nhưng "Con dù lớn vẫn là con của mẹ! Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.." phải vậy không con trai?
Chúc con thành công và nhiều may mắn trong cuộc sống con trai của mẹ nhé!