Dạo này mình phần thì bị bệnh "già" hành, phần thì cuối tuần cháu "ngại" về chơi nên lười không muốn viết lách gì cả! Có hôm mẹ bé còn gửi bé ở lại qua đêm với mình nên tóm lại là "bận như con mọn",không làm được việc gì cả nhất là thú vui tao nhã như "chơi blog" thì lại càng không thể. ahu!hu
Ở bài trước mình có "hứa hẹn" sẽ kể chuyện đi Chùa, nhưng giờ mà ngồi gõ máy tính thì: eo ơi lười quá cơ! hôm nay mới úp hình ra máy tính để xem, thôi thì kể chuyện bằng hình vẫn hay sinh động và nhanh hơn (tuy không còn tính thời sự nữa vì đã gần 2 tháng rùi),thôi thì có vẫn hơn không, dù sao cũng lưu lại đây để vài năm nữa rảnh rỗi ngồi xem lại vậy:
Đây là cây mơ ở ngay đường vào Cáp treo : Cả đoàn (trong đó có mình) híc , ai cũng đứng tạo dáng dưới gốc mơ này để chụp mấy tấm hình.
Còn đây là đường lên Chùa Hoa Yên: Mọi người đang hăng hái leo lên. ( mình đứng chụp mấy tấm hình này nên không có bóng dáng mình trong này! hi hi)
Toàn "ông già, bà lão cận...hưu trí" nên nhìn không còn hoạt bát:
này thì thanh niên:
Và đây là Chùa Hoa Yên (với những cây hoa sứ nhiều trăm năm tuổi)
Đoàn chụp hình kỷ niệm tại Chùa Hoa Yên (chặng hai chỉ có 10 người đi lên vì 2 người sức khỏe yếu và trên đường đi lên lại thêm một người không theo nổi phải ngồi giữa lưng chừng núi chờ mọi người cùng đi xuống vì không thể xuống một mình giữa núi, rừng vắng vẻ)
Còn dưới đây là chặng 2, lẽ ra có cáp treo nhưng vì cáp đang bảo trì nên phải lên bằng đường bộ nên hơi bị vất vả, có lẽ đây cũng là một thử thách! hi hi (trong đoàn có hai cô bé con cô bạn đồng nghiệp rất dễ thương, mình cứ nhắm nhót một cô làm con râu mà hơi bị khó vì cô bé í đi du học từ bé và đây là chuyến về nghỉ để sang Vương quốc Anh học tiếp)
Mệt quá nên đứng suy tư (hi!hi)
Còn đây là các kiểu đi lên phải gọi là bò mới chính xác (xem lại cảnh này mình vẫn thấy mắc cười quá cơ)
Cố lên! cố lên! hi hi
Lại nghỉ thôi: (mẹ của hai cô bé)
Núi rừng huyền ảo:
Trong lúc đoàn tụi mình đang ì ạch leo lên Chùa Đồng thì gặp cha, con cô bé này từ trên Chùa Đồng đi xuống (ngưỡng mộ bé con nên mình xin chụp một tấm hình 2 cha, con làm kỷ niệm)
Sau gần 2 giờ leo núi thì mọi người cũng đã lên tới Chùa Đồng, nơi được coi là linh thiêng nhất:
Vì là ngày thường nên Chùa vắng , không phải chen chân như hôm tết mình xem trên ti vi. Sau khi thực hiện các nghi lễ tại chùa, mọi người lại tiếp tục hành trình đi xuống, cũng vất vả không kém khi lên vì lúc này ai cũng đã thấm mệt mà bậc đá đi xuống thì cao hơn bước đi:
Cô bé mệt quá, không bước xuống được nữa mà trượt xuống! hi hi (hẳn đây là một chuyến đi nhiều kỷ niệm với mọi người)
Xuống đến Chùa Vân Tiêu giữa lưng chừng núi, gặp lại cô bạn bị rớt lại dọc đường (với 2 tiếng đồng hồ ngồi một mình ở Chùa Bảo Sái)
Trên đường về lại Hà Nội, đoàn ghé ăn tối với các mòn đặc sản của Quảng Ninh, kết thúc một chuyến đi nhiều kỷ niệm mà có lẽ sau này khó ai trong đoàn quên được :