Trang

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

LINH TINH ! (HAIZZZZ!)

 */Mình vừa tự "đổi trắng thay đen" ...mái tóc! định chờ đến ngày mới nhuộm, nhưng thấy không còn là "muối tiêu" nữa mà là muối nhiều hơn tiêu nên dù chiều muộn vẫn tự làm cho mình "trẻ" dần trong mắt ...mọi người ! (hi hi! định biên là "trẻ dần trong mắt anh ấy" cho oai nhưng nghĩ lại là không ai tin và biết là mình đang "tự sướng" nên thôi- vậy là biết dừng lại đúng lúc ! tự khen mình là người tốt) ! 
                                                               
*/Sáng qua, ở cơ quan đang làm việc về một vụ lừa đảo, hăng say giải thích cho bị hại là phải có trách nhiệm về tài sản của mình, phải kiểm tra thông tin trước khi giao tiền cho người khác..vân..vân và mây mây ...thấy điện thoại rung, liếc vào thấy hiện trên màn hình là con gái gọi! chẳng biết chuyện gì mà gọi vào lúc ...cao trào này ? Xong công việc gọi lại hỏi gái xinh có chuyện gì? gái  xinh trả lời là: ở nhà Bố bị người ta lừa lấy tiền rồi ! haizzzz! Vậy là sao hả giời? tui là tui đang giải quyết cái vụ lừa đảo ở chốn ...này ! mà nỡ nào ở nhà có người lừa đảo chồng tui là sao ???
Chiều về hỏi rõ mới biết là vẫn mấy cái chiêu cũ của bọn lừa tiền : Con gái chú tên là...đó, làm ở chỗ đó... có mua đồ mà trả chưa hết tiền, (mà nó nói thiếu số lẻ mới dễ tin chứ : hai triệu chín trăm ngàn đồng), giờ tụi con giao đồ chú trả tiền dùm chị ấy! chú nhà này gật đầu cái rụp, ừ để chú trả !(cũng chẳng buồn gọi điện thoại cho gái xinh hỏi xem có đúng vậy không?) vào nhà lấy tiền trả ngay và luôn ! lúc ở cơ quan, mình còn tưởng là tiền của chàng thì thôi coi đó là bài học kinh nghiệm cho chàng, chiều về kiểm tra cái hộp đựng tiền trả tiền điện, nước, cáp... thì o la la  hết sạch! chàng bảo vét sạch chỗ í vẫn còn thiếu nên chàng còn phải lấy tiền của chàng bù thêm vào ! đưa xong tiền, vào nhà chàng gọi cho con gái kể công là Bố vừa trả tiền hàng con mua còn thiếu đấy, con gái tá hỏa là bố bị lừa rồi bố ơi ! 
Chả có cái bài học kinh nghiệm nào ở đây cả, cách đây vài năm khi chàng còn thông minh hơn bi giờ  (giờ là bị di chứng của đột quỵ nên xử lý thông tin không ok lắm)  thì chàng cũng đã từng bị lừa mua cái bếp ga, tụi nó nói là do công ty trả hiện vật thay tiền lương, chàng nhà mình tưởng thật, túi cũng không tiền (do mua vé số hết chứ không phải vợ giữ), chàng bèn vay cô cháu gái ba triệu đồng vớt luôn cái bếp ga dở hơi !ta nói chán gì đâu á!
 Bị lừa là bị lừa, chứ mấy người bạn hỏi sao lại bị lừa, biết chết liền ! (viết theo kiểu teen) hi !hi!
Tối, mình và giai xinh tua lại camera xem mặt mũi bọn lừa đảo nó ra làm sao, để coi nó giống người thường không? hỡi ôi, bao lâu rồi không cúp điện, ngày hôm qua điện khu vực mình ở cúp từ 8 giờ 30 sáng đến 14 giờ chiều mà tụi nó đến nhà mình khoảng 9 giờ thiếu 15 phút! vì mình kiểm tra lại cuộc gọi nhỡ của gái là lúc 8 giờ 59 phút ! Vậy là sao? tụi nó hay, hay hên vậy ta ? 
Cái gói này là chàng trả dùm tiền cho ...con gái:



Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

SHOW CỦA SAM !

   Show này dành riêng cho Sam! Sam đã được 31 tháng, chưa nói nhiều, nhưng nói câu nào có chất lượng câu đó, kiểu như: Thích mẹ quá à; mẹ chẹp wa; áo bà chẹp...nói như  Tây học nói tiếng Việt! Sam chỉ hình ông nội và nói : ông của ba ! (hi !hi chuẩn không cần chỉnh).
Tuy nhiên, Sam vẫn hay ăn vạ, khủng hoảng của tuổi lên 3, sẵn sàng "lăn đùng, ngã ngửa" bất cứ ở đâu, chợ, siêu thị, ngoài đường chốn đông người, làm cho người ta nhìn bà hay mẹ như những kẻ "hung dữ", bạo hành trẻ em !  haizzzz! kỳ thực thì chính Sam là người "bạo hành" về tinh thần bà và mẹ Sam! stress nặng!

  *Sam thích cậu vì cậu hay chơi với Sam những trò cho Sam cảm giác mạnh, như cho Sam bay, cho Sam đứng lên vai, cho Sam vào sở thú chạm tay vào những chú dê, cho Sam ngồi phía trước xe máy chở đi chơi! Sam "ngưỡng mộ" cậu khi nhìn cậu lái xe hơi! khi thấy người lớn bàn bạc vụ xe cộ, Sam nói với bà :"báng ..báng xe"  (hi!hi! Sam tinh ý lắm)! chiều về Sam chỉ xe ô tô nói đi xe này! 
Sam thích con két của ông, lại gần thì Sam ôm bà và nói :Sam sợ ! Sam biết hù bà : ma đó ! Sam đưa lại nhiều niềm vui cho bà và cũng không ít lần làm cho bà nổi trận lôi đình vì sự ương, chướng của Sam : không chịu tắm dù  dơ bẩn, hôi hám, mỗi lần tắm cho Sam là phải 2 người khỏe mạnh mới tắm được! haizzz! con nít nhà người ta mê nước không chịu ra khỏi bồn tắm, còn Sam thì phải "cưỡng bức" tắm! Dạo này bà không tắm cho S nữa, để mẹ con Sam tự bảo nhau !(Sam hai xoáy trên đầu nên vậy đấy)! 
Kể chuyện về Sam thì hết ngày chưa xong! bà tạm dừng tại đây nhé, dịp sau kể tội Sam nhiều hơn!


Bạn gái hàng xóm:

Sam học theo mẹ thắp nhang cho ông Thần tài:
Sam đi qua cầu tình yêu:

   Sam đi Sở thú :





                   Sam được cậu cho "trèo lên đầu":


Sam sợ mèo nhưng thích :





Sam nhắng nhít:
 và thích chụp hình:

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

HẬU 8 THÁNG 3 !


*  Mùng 8 tháng 3, ngày phụ nữ được tôn vinh! Ở nhà thì: "Hôm nay mùng 8 tháng 3/tui giặt hộ bà cái áo của tui"! hay là "hôm nay mùng 8 tháng 3/chị em phụ nữ đi ra đi vào/hai tay hai củ su hào/một mình tự hỏi biết xào hay kho?"
 Ở nơi làm việc, chị, em không chỉ được quan tâm vào ngày phụ nữ mà ngày nào cũng được các quý ông quan tâm, nhất là "tứ đại mỹ nhân" : 
          Chúc tết đầu năm Bính Thân:
        
 Chúc ngày 8-3:


Hoa này 2 Sếp tặng mình ngày QT phụ nữ:


Giai xinh tặng mẹ :

Quy về một mối:


      Hơn cả quà:

* Cứ mỗi năm khi xuân về, khí hậu thay đổi là mình lại bị cảm cúm! Nước mắt, nước mũi cứ "tự nhiên" mà tuôn trào, thật khó chịu! nhiều lúc tưởng như nằm luôn, không dậy nổi! Lại cắt lá sả, lá chanh và lá bưởi (mới trồng ) để xông! Xông xong thì khỏe hơn vì hình như mình bị cảm lạnh! ( bệnh vào đúng mùng 8-3, nhưng  cũng ráng vào CQ nhận quyền lợi, mặt mũi không được "sáng sủa" cho lắm! hi!hi): 




 * Mới mấy hôm trước giai xinh bệnh, mình  hái lá nấu xông. OX nhà mình thấy trong nhà ai cũng "được" xông nên có vẻ  "GATO " nên cũng đòi được xông! haizaa! xông thì xông, mình lại lên lầu cắt 3 thứ lá xuống nấu, mắt trước mắt sau thế nào cắt nhằm một cái hoa chanh (trồng hơn năm nay, giờ mới thấy ra hoa nên tiếc):





* OX mình bị di chứng của đột quỵ (tuy không nặng như người ta: nằm một chỗ hay liệt 1/2 người..) nhưng nhiều việc trong nhà mình phải "gánh vác"! Nhà cửa thì cứ vài ba năm là phải sửa sang, vì mưa, nắng làm cho xuống cấp! haizzz! Xây nhà không mệt bằng sửa nhà, chỉ là sơ sơ thổi PU lại mấy cánh cửa gỗ mà ồn ào, bụi bặm quá! nghe thợ báo phải 10 ngày mới làm xong mà"hoảng hồn"

Cử sổ trống hoác, chỉ sợ  "Romeo" trèo vào :





Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016

NHỚ VỀ NGÀY XƯA !

* Mình dạo này có dấu hiệu "lâu nhớ, mau quên", bệnh của tuổi già. Kiểu như đeo kính trên mắt mà vẫn đi tìm kính là chuyện nhỏ, còn việc sáng sớm nấu nướng xong, đi làm, khóa 2- 3 lớp cửa, chạy xe được một lúc, chợt nghĩ không biết mình đã tắt bếp chưa? quay về kiểm tra thì đã tắt haizzzz!đó cũng chỉ là chuyện lâu lâu gặp nhưng đau đầu vì nhớ nhớ, quên quên kiểu như thế! than vãn với các con, chúng nó bảo mẹ quên gì thì quên chứ đâu thấy quên...tiền! ái chà! tiền mà quên là "hỏng" khỏi chữa, với lại tiền thì làm sao mà quên được! độ tuổi của mình không còn cần tiền như thủa nào, nhưng lại...rất ham tiền! hi hi! 
 Nhưng càng nhiều tuổi mình càng nhớ về ngày xưa...
Ngày xưa trong xóm có những nhà kinh tế kha khá, có sân lát gạch tàu màu đỏ, trước sân có dãy tường gạch ngang người (ở giữa bức tường rào này là những ô gió hình hoa mai), rồi ngoài vườn có những cây hoa hường (not hồng), cây bông trang, cây lá nhiều màu, nhà nào "thượng lưu" còn có giàn thiên lý! trước cổng là hoa dâm bụt được cắt tỉa rất  gọn gàng ...
  Nhà mình thì không có thứ nào cả, vì mẹ mình không còn thời gian để làm gì khác ngoài việc trực ở trạm y tế xã : mẹ là y tá, mẹ là nữ hộ sinh,  mẹ còn là cán bộ hội phụ nữ xã, mẹ là cán bộ kế hoạch hóa gia đình...Chiến tranh, nên mẹ còn đi cứu thương ở trận địa pháo, đón thương binh từ tuyến trong ra, thay băng, rửa vết thương cho bộ đội để chuyển tiếp ra tuyến sau...không đêm nào mẹ ngủ trọn giấc! Giờ nghĩ lại thương mẹ thật nhiều! mình hồi ấy bé tẹo như cái kẹo, có mẹ làm trạm xá nên được ngậm Polivitamin chua loét và vàng cả miệng! Đấy là ngày xưa...

 Mẹ và con (năm 1962): 
                                
*/ Mẹ mình và hai chị, em gái:
                              Năm 1964 chụp ở nhà ông bà ngoại của mẹ :
                                     
                        Năm 1983 tại SG:


                Mẹ, con mình và chị họ (1970): 
                                 

 */  ...Giờ thì mình cứ mơ ước có cái nhà nhỏ nhưng có vườn to để trồng những thứ mình thích khi nghỉ hưu ! Nhà nhỏ thì có nhưng vườn to thì có lẽ không thực hiện được vì đất thành phố không phải "tấc đất tấc vàng" mà là rất nhiều vàng mới có được ! Vậy thì cứ biến ước mơ thành hiện thực vậy, nhỏ nhoi thôi, nhưng thấy vui.
 Nhìn cây khế này cũng mang lại rất nhiều niềm vui cho người trồng:  


 Hoa mười giờ giản dị  mà đáng yêu :


Hoa hồng nở xòe dưới nắng vàng :

Hoa thiên lý đang bắt đầu leo giàn:

 "Đêm qua sân trước một nhành mai"! nở muộn:

Góc vườn nhỏ, đem lại niềm vui lớn: (mình có thể đứng hàng giờ chỉ để ngắm những bông hoa, nhành mai đang đâm chồi, nảy lộc )



Hai bông hoa đã vào nhà để mừng ngày 8-3: 

  
Còn cái này cũng của nhà trồng được nhưng đã vào dĩ vãng:


Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016

BẠN CÙNG TUỔI (2)

  */ Mẹ bạn là cô giáo lớp 1 của mình ! Nhớ đến tận bây giờ câu chuyện cổ tích Công chúa Cóc mà cô giáo kể, nhớ nhất là mấy câu thơ ở câu chuyện này cô đọc cho cả lớp nghe: "anh chàng ơi hỡi anh chàng/ anh đừng ngắt hại lúa vàng nhà em".
 Bạn (gái) không học chung cấp 1, cấp 2 với mình dù mẹ bạn dạy mình cấp 1 vì 2 đứa ở 2 xã khác nhau, còn việc vì sao mẹ bạn lại đến xã mình dạy thì hồi ấy mình không biết, giờ thì biết rồi: tổ chức phân công đâu thì dạy đó- đơn giản vậy thôi.
     Lên cấp 3, bạn và mình học chung trường, bạn học giỏi toàn diện ( có lẽ vì bạn là con cô giáo) vậy nên bạn học lớp A, còn mình học lớp gần cuối  khóa (nhưng không phải học dốt đâu nhé- Trường chọn ra 1 lớp toàn những bạn giỏi ơi là giỏi như thi vào đầu cấp điểm cao chót vót, rồi là học sinh giỏi cấp này cấp kia vậy đó thì học lớp A- Tóm lại là mình học lớp E, sau lớp E còn lớp G, H nữa cơ mà! hì
 Hồi học lớp 8 ( hệ 10 năm), mình và bạn cùng làm công tác đoàn ở trường nên hè năm 1977- 2 đứa được cử đi học lớp cán bộ đoàn ở Cửa Hội! 2 tuần của hè năm ấy là kỷ niệm khó quên với mình! (lần đầu tiên đi xa nhà dài ngày khi mới 16 tuổi)
    Mình còn giữ được tấm hình hồi tháng 8/1977 hai đứa chụp chung với tổ ở lớp học này. Tuy lâu năm chất lượng hình mình chụp lại không rõ lắm nhưng thuộc loại hàng quý hiếm! hi hi
                                           (hình cây đào cóp trên mạng) :

                     Mình ngồi ngoài cùng bên phải, bạn ngồi cạnh: 

                      Hai đứa ngồi bên biển cửa Hội, hè 1977 : (tuổi 16)

   ...Còn nhớ, hồi đầu những năm học cấp 2 (khoảng lớp 5- 6) mình và bạn có lần cùng đi ôn thi học sinh giỏi huyện (bạn  toán, mình văn)! Tuy trường ôn thi cách nhà khoảng 10km thôi nhưng hồi ấy không như bây giờ nên được các mẹ gửi 2 đứa vào nhà dân ở nhờ và cuối tuần mẹ mình xuống đón mình bằng xe đạp thì đón cả bạn về luôn. Chắc do xe đạp không chở được 2 đứa cùng một lúc nên mẹ cứ chở mình một đoạn trên đường đê thì thả mình xuống và quay lại đón bạn. Cứ như vậy cho đến khi đưa 2 đứa về nhà ! chỉ chơi với nhau theo kiểu thời vụ như vậy thôi, không thân, không sơ! mình thì dĩ nhiên nể (ngại) bạn hơn vì mẹ bạn vốn là cô giáo của mình, bạn lại học giỏi hơn và đương nhiên là xinh hơn mình rồi ! (rõ buồn! chơi với bạn nào mình cũng lép hơn vụ sắc đẹp- giờ cũng vậy, đi đâu với bạn gái đồng nghiệp thì mình cũng chỉ làm cho bạn đẹp hơn trước mắt mọi người thôi!)híc

...Quý cái bản tính hay nhường nhịn bạn bè của mình, nên vào một ngày đẹp trời, bạn đã gửi tặng mình 2 cây đào (nhà bạn vùng núi nên nhiều cây trồng). Mình về xin mẹ trồng trước nhà, để minh chứng cho một tình bạn đẹp như hoa, 2 cây đào lớn nhanh và ra hoa vào những dịp xuân về, sau đó kết trái khá nhiều! (tiếc là hồi ấy chưa có sì mát phôn như bây giờ để chụp, giờ có mà úp hình lên đây)!  
... Học hết cấp 3, mình rời xa vòng tay mẹ đi học xa, mỗi lần thư về ,sau khi hỏi thăm đủ thứ chuyện là hỏi đến 2 cây đào "tình bạn" ! Rồi vào một năm nào đó mẹ biên thư nói, mùa lụt, nước ngập vườn nên một cây héo, rồi chết ! còn 1 cây bơ vơ, chị dâu bảo choán vườn nên ch.ặt nốt (híc), tuy vậy tình bạn của chúng mình không ai ch.ặt mất cả! Hết cấp 3, mình học Luật! bạn vào đại học sư phạm (nhưng không hiểu tại sao lại học môn địa lý vì bạn vốn giỏi toán), sau này nghe tin bạn được đi học ĐH ở LX cũ. (hồi ấy được đi nước ngoài là niềm vinh dự, tự hào không chỉ của gia đình mà của cả dòng họ)! Hai đứa mất tin nhau, sau nghe bạn về nước rồi lại đi học tiếp ở Vương quốc Anh với ngành học cũng không kém phần lạ đời so với mình (môn kinh tế- chính trị học). Rồi bạn về nước dạy ở Đại học bách khoa HN! Có lần bạn được thỉnh giảng ở SG, tụi mình gặp nhau, bạn kể ngành học của bạn thuộc hàng  quý, hiếm nên bận bịu suốt! ngồi cà phê với mình một lúc mà thôi rồi học trò gọi hỏi xin thời gian gặp để cô giáo hướng dẫn làm luận văn... Mình ngưỡng mộ bạn! Sao lại có người vừa giỏi vừa đẹp, không bù cho mình. haizzza!
  Có lần ra HN công tác, mình ghé nhà bạn, trước là thăm cô giáo cũ, sau là thăm gia đình bạn. Nhà bạn ở HN không quá rộng, nhưng điều làm mình ấn tượng là bạn có một gian thư viện đầy sách ! ta nói mẹ nào con nấy, giờ con bạn còn giỏi hơn cả bạn ngày xưa! 
 (ra về bạn nói nhỏ, bạn đang tính xây nhà vườn ở Đồng Mô, khi nào xong, nếu có điều kiện thì mời mình ghé chơi). Thấy bạn là trí thức tầng lớp trên nên mình ngại làm mất thì giờ của bạn nên mình ít liên lạc- dù là gọi điện thoại vì với mình điện thoại chỉ để trao đổi những việc cần thiết, không phải để "tám"! Cũng lâu rồi chưa gặp lại bạn.
                         Này là mơ hay mận gì đó chứ không phải đào : 
      Dòng La giang của tuổi thơ (bên trong đê là Trường cấp 3 tụi mình học năm xưa)