Trang

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2024

CUỐI THÁNG 11-2024 !

                                     

                                            ( Hình hoa lấy trên  FB nhà Cát Flowers )

1/ Những ngày cuối năm:

*/Cảm nhận của người già: Buổi sáng SG khí hậu hơi se lạnh báo hiệu mùa đông đã về ở phương Bắc. 

Tiết trời cuối năm thường đem lại cho mình nhiều cảm xúc khó tả, kiểu nhớ một điều gì đó đã xa nhưng lại rất gần...! (hihi- lại đang để hồn vắt vẻo ngọn tre)

Những gì đã và đang diễn ra trong cuộc sống, nếu bất như ý thì hãy lấy câu này của Giáo Sư Randy-Pausch để mà vượt qua, ai cũng vậy :" Chúng ta không thể thay đổi được những quân bài đã chia, chỉ có thể thay đổi cách chơi những quân bài đó".

*/ Cảm nhận của người trẻ: Tình yêu không là mãi mãi bởi vì tình yêu chỉ là cảm xúc nên khi đầy, khi khuyết là chuyện bình thường. (chỉ những ai bất thường mới thấy ...lạ).

Nên ai đó có ther rằng: " Hôn nhân là chuyện cả đời/ yêu người mình nhớ/ Cưới người mình thương" .

2/  Cuối tuần trước, nhà Sam- Kem đi chơi xa: 

 (trẻ con giờ chụp hình có kiểu làm dáng ngộ ghê nha: khi thì nheo mắt, khi thì nhắm mắt đủ các kiểu- hazzza)

Ông, bà  ngoại lại có quà quê:  

                                              Chè lam, cốm và bánh cáy đặc sản TB :       


Đậu phộng tươi HT chính hiệu ...con nai vàng (hì) :

   3/ Người già ... gặp nhau cuối năm:
                                            


Chàng Ro thì có bạn tới chơi:


4/ Cuối năm mình dọn kho, thanh lý đồ cũ, "mở cửa hàng 0 đồng" tại nhà: (hihi). Ai thấy cái gì còn dùng được kiều "cũ người mới ta" thì lấy. Còn lại thì cho ve chai. 

+  Kiểu của người già là "thượng vàng hạ cám" gì cũng giữ lại làm ...kỷ niệm, tích tiểu thành đại nên dù có kho để nhưng nhìn cũng "rối mắt" lắm. 
Một ngày nọ, mình chợt nghĩ: nếu "hồ sơ đi đoàn tụ với ông bà" (hì) được "duyệt sớm" thì các con vừa dọn dẹp vừa nghĩ:  "không biết mẹ giữ lại những thứ này làm gì nhỉ?", vậy nên mình tự xử lý trước.
                                                                                                                   
Kỷ niệm của ngày chưa có ĐTDĐ:
                                       
 
                                                      
+ Dọn dẹp có một ngày mà tối chân cẳng như mươn của người khác dù đã ngâm nước nóng với muối hột:

Vậy mà vui : 

                                          

                                       

 

 Chọn món cần dùng:     

                                              

                                            

                                            Chị và em hàng xóm sang múa phụ họa :(hihi)
                              
                           Vui khi chọn được món ưng ý: 

"Khách hàng" lấy ly và d.ao thì trả tiền làm phép:
 (gọi là thu nhập sau buổi bán hàng ) hihi

  + Em D (chuyên cắt tóc tại nhà cho mình đã gần 20 năm) buổi sáng bận,
 chiều mới ghé được nên còn lại gì thì xin gom hết bỏ bao mang về quê :


 "Tay xách, nách mang":


Còn những bình rượu này nữa (đã thanh lý 1 bình):


(dưới kho đã gọn hẳn, còn phải dọn tiếp mà chưa có hứng thú)

    + Lại tha về : Cứ màu tím là ưng:  
                                       (dép đi trong nhà mà ...êm như bông)
                                          


Bài thơ : ĐÔI DÉP 

(TG: Nguyễn Trung Kiên)

Bài thơ đầu anh viết tặng cho em
Là bài thơ anh kể về đôi dép.
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.

Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước.
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi, cùng nhau.

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp.
Dẫu vinh, nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia.

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng.
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía.
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.

Đôi dép vô tri khăng khít bước song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối.
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.

Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải - trái.
Như tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc.
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia./.

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2024

GIÀ CÒN GÌ TIẾC NUỐI ?

                                         

                               


Hình hoa lấy trên  FB nhà Cát Flowers

 1/. Còn tiếc nuối điều gì khi nằm trên giường bệnh chờ đi ..."đoàn tụ" với ông bà?

(Tiếc nuối theo từ điển Việt có nghĩa làTiếc và ngậm ngùi trước những cái tốt đẹp đã qua đi.)

 Khi còn trẻ, chúng ta có thể hối hận về một điều gì đó chưa (hay đã) làm nhưng khi đó ta vẫn thay đổi được vì còn nhiều thời gian. Nhưng một khi đã già, có rất nhiều thứ không thể thay đổi được nữa, điều đó có làm bạn tiếc nuối không? Hầu hết chúng ta đều tiếc nuối vì những gì chưa nói ra, chưa làm được, những cơ hội không kịp nắm bắt, những giấc mơ đứt gãy giữa chừng... Thế nhưng, đừng để mỗi ngày trôi qua của bạn chìm đắm trong sự nuối tiếc. Điều gì đã qua thì cho qua, đừng quá bận lòng vì điều đó nữa, nhé ạ. (hihi)

  Bác sĩ  đúc kết những điều tiếc nuối của bệnh nhân khi già mà bị bệnh tật bủa vây: (gom nhặt trên net).

  + Một là: tiếc nuối vì đã không biết trân trọng thể lực của mình. Họ ước gì mình sớm hiểu được một cơ thể khỏe mạnh là điều tuyệt vời đến thế nào. ( là khi còn trẻ, làm hết mình, chơi hết mình nhưng phải chú ý đến sức khỏe, đừng để khi tuổi già sức yếu ngồi thở dài và than: phải chi hồi đó...).

  +Hai là: Tiếc nuối vì đã làm việc quá nhiều nên ước gì đã dành nhiều thời gian hơn cho bản thân mình. (Hãy nắm bắt hiện tại,biết dừng đúng lúc, trân trọng từng khoảnh khắc và làm những gì cần làm khi còn trẻ chứ già thì có khi chỉ thở cũng đã khó.)

  + Ba là: Tiếc nuối về các mối quan hệ: Nhớ lại thủa thanh xuân, nhớ những người thân đã qua đời, nhớ những mối tình và không còn muốn giữ quá nhiều trong lòng sự giận hờn, ghét bỏ với những người cụ thể.

 Nhiều người cũng đã tiếc nuối vì họ đã quá quan tâm đến suy nghĩ (ánh mắt) của người khác, quên đi cách tận hưởng cuộc sống cá nhân. (là ai muốn nghĩ gì thì kệ họ-chẳng liên quan tới mình).

Bác sĩ cũng khuyên rằng: "Khi già nằm hấp hối trên giường bệnh bạn sẽ không thể làm được những điều bạn đã từng làm dù đó là việc đơn giản nhất. Bạn sẽ không thể sống tự lập mà phải phụ thuộc vào người khác và cả …máy móc (trợ thở). Điều đó thật khó chấp nhận. Bởi vậy bạn cần tìm hiểu chúng ngay từ bây giờ và chuẩn bị tinh thần đón nhận những điều tệ nhất để không cảm thấy quá hỗn loạn khi nó xảy ra". 

(P/s: Tự nhủ: Đừng tiếc gì nữa cả và cũng đừng sợ nói về sự già, bệnh và chết. Hãy nghĩ hàng ngày, hàng giờ về cái chết của chính mình.Vì ai rồi cũng sẽ chết-thật sự nó không trừ một ai)

                         (Đường lên tiên cảnh- hình lấy ở FB cô Bich Hậu)

2/ Người già là hay có quà:

    Đầu tháng con gái đi Thái Lan :

            và người già có quà:

Giữa tháng 11 con gái lại đi Thái tiếp mà là ...Thái Bình: (hì)

3/.Già mà còn lao động được đó là điều thật sự hạnh phúc:

          Bộ lư đồng đánh bóng -dán keo vài năm trước (chị bạn chỉ chỗ làm với tiêu chí: sáng, đẹp, bền và giá thì chát -chị ấy bảo tiền nào việc nấy). Làm đã mấy năm rồi nên nay nhìn không lóng lánh nữa, cũng gần tết nên việc nào làm được thì làm chứ không kiểu "nước đến chân mới nhảy", già rồi, hết nhảy được như lúc trẻ nên phải từ tốn làm:

                                      Mang đến chỗ làm thì 2 mẹ con cùng đi:

                                    (bà chủ đang kiểm đếm số lượng để tính tiền công)


Đến ngày mang về thì con trai bận nên mình phải tự xử lý.
( nặng và cồng kềnh)
                                   

     Chở được về nhà thì lại chia ra để đưa lên lầu - nhìn vậy thôi chứ nặng ông Giáo ạ :

     (Ta nói là thở bằng tai luôn- vài năm nữa dù muốn chắc cũng không làm được những việc như thế này 

                     
 Ngồi mày mò lắp ráp các kiểu, rồi cũng đâu vào đấy:  

                                                        

4/. Muốn làm người phụ nữ "tề gia, nội trợ": Hồi trước (cách đây gần 40 năm) chàng Ro có mua cho mình một cái máy may của Nhật hiệu Singer. Những năm 80s, không phải là thợ may chuyên nghiệp, nhưng phụ nữ nào cũng muốn có một cái máy may "chưng" trong nhà cho ...đủ bộ. (tủ buffet,bộ salon gỗ, ti vi đen trắng và ...chiếc máy may). Chứ vải hồi đó đắt, tiền đâu mua để ngồi học nữ công gia chánh. Với lại lúc đó còn bộn bề đủ thứ phải lo, không có thời gian rảnh mày mò nọ kia. Phàm cái gì để lâu không dùng tới cũng hư, cái máy may bị han rỉ, khi tổng dọn nhà ở SG mình đành "ngậm ngùi" thuê người vứt bỏ cùng mấy cái tủ, kệ sắt để sách đầy kỷ niệm của gia đình.        


Kiểu phòng khách vài chục năm trước:
(hình lấy trên net để minh họa) 

+Cũ người mới ta: Nay mình giảm cân so với vài tháng trước nên quần áo như mặc của người khác, mọi lần là đưa ra tiệm sửa, nhưng nay mình muốn tự sửa cho đủ chuẩn mực "nữ công gia chánh"chứ viết lách hoài cũng chán. Hôm kia đứng ngoài công viên, "tâm sự" mỏng với cô bạn mới quen về chuyện mình muốn mua cái máy may xách tay, cổ nói:"chị đừng mua, em có cái máy hàng nội địa của Nhật, tuy cũ nhưng còn xài tốt, để em cho chị chứ bỏ hoài trong kho cũng hư". Mình ưng rồi nhưng còn đãi bôi hỏi sao em không xài, cổ nói em đã có một cái máy truyền thống đạp bằng chân đang dùng. Hôm sau 2 mẹ con cổ chở máy đến cho mình (cảm ơn bạn H nhiều nhiều) :

                       Giờ thì mình dành thời gian rảnh cho "nó"  : 


+ và mình có thêm thú vui tao nhã mới :
(cái ipad trước mặt là để xem hướng dẫn sử dụng- hì).

5/ Góc vui:  

                                                          ( hình trên chôm trên net)

+ Thời gian rảnh buổi tối, mình đang xem series phim (kiểu phim tài liệu- tự thuật không phải diễn viên đóng): là phim "Đeo bám" và phim "Người yêu cũ" trên Netflix , đúng kiểu: "đời không như là mơ "các mợ ạ , xem cuốn cực kỳ luôn, tập sau hay hơn tập trước:

                                        


+ Chuyện học hành, luyện tập trí não:


Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2024

BUÔNG HAY GIỮ ?

    1/ Hôm nay, kỷ niệm 29 năm ngày Mẹ đi về miền mây trắng !                                                  Mong rằng nơi ấy Mẹ luôn an lành !

             

           (Hình hoa lấy trên net của nhà : Cát Flowers)
                                       
2/  Muốn buông hết mà chưa buông được !

 NỬA ĐỜI CÒN LẠI ( Tác giả:✍Tạ Công Dũng)
Nửa đời còn lại học chữ buông,
Buông lo, buông nghĩ, buông u buồn.
Buông tâm bận rộn chuyện nhân thế,
Buông tham, sân, si; hận càng buông.
Nửa đời còn lại học chữ yêu,
Yêu hoa, yêu cỏ, yêu nắng chiều.
Yêu đời, yêu mình, yêu mọi thứ,
Đừng để tâm hồn ta cô liêu.
Nửa đời còn lại sống tuỳ duyên,
Tính toán sinh thêm lắm muộn phiền.
Mọi chuyện vui, buồn tuỳ phận số
Giữ Tâm - Thân - Trí được bình yên.
Nửa đời còn lại học chữ an,
An cư, an lạc, thân an nhàn.
An nhiên, an phận, tâm bình thản,
Mặc đời không ít những gian nan.
Nửa đời còn lại sống vui tươi,
Giữ cho đôi môi những nụ cười.
Học cách bình tâm và chấp nhận
Mong đời những giây phút thảnh thơi./.

( P/s: Mình thì chỉ còn lại một đoạn ngắn thôi chứ không được: Nửa đời - híc)

   3/. Muốn buông bỏ mọi thứ như Thầy TMT cho tâm thanh thản và thực tế mình cũng đã, đang buông dần, nhưng có những thứ chưa buông được ông Giáo ạ. Giấy phép lái xe (A1 và B2) quá hạn từ tháng 8 (ra đường vi phạm là bị phạt lỗi GPLX hết hạn), tính bỏ luôn, không tách lấy A1 nữa vì hỏi thì các con bảo: mẹ lớn tuổi rồi đi đâu thì gọi xe công nghệ cho an toàn. Mình cũng tính vậy nên mới để giấy phép LX hết hạn và đến nay là gần hết luôn hạn cho phép làm lại ( là: Người có GPLX quá hạn sử dụng dưới 3 tháng kể từ ngày hết hạn vẫn có thể làm lại- không phải thi lý thuyết thực hành gì cả). Nghĩ cái xe máy vẫn còn chạy tốt, thỉnh thoảng mình cũng chạy lòng vòng gần nhà khi có chuyện chuối, chuyện mít (hì - hồi trước chàng Ro hay nói vậy khi vợ, con hỏi đi đâu). Nếu không có GPLX lận lưng thì cũng hơi e ngại. Nghĩ là làm, nên mình kêu xe grab ôm lên một điểm đổi GPLX của Sở GTVT ở đường Lý Chính Thắng để tách lấy GPLX A1 (sau 10 ngày thì có GPLX mới không thời hạn). 

Lâu ngày mới ra đường giờ cao điểm nên thấy chỗ nào cũng đông:

        + Trong nhà:

                                                     

                                                 + Ngoài đường:

   (Đi công việc 2 tiếng, về mệt nằm luôn cả ngày, thế mới biết là mình đã già cmn rồi ông Giáo ạ) ahu!hu :


    + Căn nhà nhỏ ...not trên thảo nguyên thì các hợp đồng điện, nước đứng tên người khác,
 nên phải đi đổi sang "chính chủ". Cứ nói buông mà vầy sao buông được. haizzza:

                     

  4/. Thời gian này chàng Ro nhà mình đang thành ...tiên vì viết "trộm vía" là chàng ăn được, ngủ được. Hôm qua đi chợ về thì thấy cửa cổng bị chốt phía trong mặc dù ổ khóa khi đi mình khóa ngoài, con trai còn đang ngủ, không nghĩ là chàng Ro có thể xuống nhà, ra cổng để mà chốt cửa từ phía trong. Đang loay hoay chưa biết phải làm sao để vào, định bấm chuông gọi con trai dậy mà khó khả thi vì của đóng 2 lớp, thanh niên ngủ say thì chỉ có chờ, mình tự hỏi: "sao lại thế này nhỉ" thì giật cả mình khi thấy chàng Ro đang đứng ngay phía trong cửa nhìn ra (ta nói hết hồn luôn á), kêu chàng mở chốt cửa và chàng tự tin ra ghế đá ngồi:      

                                      
 Gặp lại bạn cà phê:

                     Món ăn chàng Ro thích (há cảo hấp)- Người trẻ thì thích chiên hơn :                      


+ Và cá thu một nắng:
Chiên sơ rồi sốt cà chua- cá này ít xương nên chàng Ro ưng :

+ Cuối tuần khi có con, cháu về chơi:
(món chủ đạo là bún ăn với heo quay mắm nêm)

                                       
+ Quà vặt dành cho người già:

5/ Hóng hớt:
+ Thấy chị bạn đăng cái hình này trên zalo của chỉ:
(trả lời câu hỏi mọi người hay hỏi đùa nhau)

Và cái kết là chị ấy chỉ cho mình cách để không phải vào viện: 
(hihi)
+ Hồi trước, vợ và con chàng Ro ngưỡng mộ chàng lắm vì chàng mạnh mẽ không sợ gì cả.
 Nhất là ...ma (hì).
Giờ, có hôm chàng méc với mình: Vừa có con ma áo đen đứng cạnh giường.
 Chả là hôm đó mình mặc chiếc váy đen, ghé nhìn xem chàng thức hay ngủ vậy mà nỡ nào chàng gọi mình là "ma áo đen" (híc ).
Mà hình như già thì cái gì cũng sợ và hay lo lắng ông Giáo ạ.
 Mới thấy FB cô Bích Hậu quảng cáo sách này, chắc phải mua đọc cho đỡ ...sợ (hì):



 + Hôm rồi đọc được trên zalo của em gái ... not mưa (hì), xem ra có vẻ em ấy đang tâm trạng.  Ngẫm những gì em ấy viết thấy cũng có lý ông Giáo nhỉ?
 
Nói có sách, mách có chứng (là bệnh nghề nghiệp):
                                               
6/. Lời hay : ( tự  nghĩ có lẽ thế thật)