Trang

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2024

GIÀ CÒN GÌ TIẾC NUỐI ?


Hình hoa lấy trên  FB nhà Cát Flowers

 1/. Còn tiếc nuối điều gì khi nằm trên giường bệnh chờ đi ..."đoàn tụ" với ông bà?

(Tiếc nuối theo từ điển Việt có nghĩa làTiếc và ngậm ngùi trước những cái tốt đẹp đã qua đi.)

 Khi còn trẻ, chúng ta có thể hối hận về một điều gì đó chưa (hay đã) làm nhưng khi đó ta vẫn thay đổi được vì còn nhiều thời gian. Nhưng một khi đã già, có rất nhiều thứ không thể thay đổi được nữa, điều đó có làm bạn tiếc nuối không? Hầu hết chúng ta đều tiếc nuối vì những gì chưa nói ra, chưa làm được, những cơ hội không kịp nắm bắt, những giấc mơ đứt gãy giữa chừng... Thế nhưng, đừng để mỗi ngày trôi qua của bạn chìm đắm trong sự nuối tiếc. Điều gì đã qua thì cho qua, đừng quá bận lòng vì điều đó nữa, nhé ạ. (hihi)

  Bác sĩ  đúc kết những điều tiếc nuối của bệnh nhân khi già mà bị bệnh tật bủa vây: (gom nhặt trên net).

  + Một là: tiếc nuối vì đã không biết trân trọng thể lực của mình. Họ ước gì mình sớm hiểu được một cơ thể khỏe mạnh là điều tuyệt vời đến thế nào. ( là khi còn trẻ, làm hết mình, chơi hết mình nhưng phải chú ý đến sức khỏe, đừng để khi tuổi già sức yếu ngồi thở dài và than: phải chi hồi đó...).

  +Hai là: Tiếc nuối vì đã làm việc quá nhiều nên ước gì đã dành nhiều thời gian hơn cho bản thân mình. (Hãy nắm bắt hiện tại,biết dừng đúng lúc, trân trọng từng khoảnh khắc và làm những gì cần làm khi còn trẻ chứ già thì có khi chỉ thở cũng đã khó.)

  + Ba là: Tiếc nuối về các mối quan hệ: Nhớ lại thủa thanh xuân, nhớ những người thân đã qua đời, nhớ những mối tình và không còn muốn giữ quá nhiều trong lòng sự giận hờn, ghét bỏ với những người cụ thể.

 Nhiều người cũng đã tiếc nuối vì họ đã quá quan tâm đến suy nghĩ (ánh mắt) của người khác, quên đi cách tận hưởng cuộc sống cá nhân. (là ai muốn nghĩ gì thì kệ họ-chẳng liên quan tới mình).

Bác sĩ cũng khuyên rằng: "Khi già nằm hấp hối trên giường bệnh bạn sẽ không thể làm được những điều bạn đã từng làm dù đó là việc đơn giản nhất. Bạn sẽ không thể sống tự lập mà phải phụ thuộc vào người khác và cả …máy móc (trợ thở). Điều đó thật khó chấp nhận. Bởi vậy bạn cần tìm hiểu chúng ngay từ bây giờ và chuẩn bị tinh thần đón nhận những điều tệ nhất để không cảm thấy quá hỗn loạn khi nó xảy ra". 

(P/s: Tự nhủ: Đừng tiếc gì nữa cả và cũng đừng sợ nói về sự già, bệnh và chết. Hãy nghĩ hàng ngày, hàng giờ về cái chết của chính mình.Vì ai rồi cũng sẽ chết-thật sự nó không trừ một ai)

                         (Đường lên tiên cảnh- hình lấy ở FB cô Bich Hậu)

2/ Người già là hay có quà:

    Đầu tháng con gái đi Thái Lan :

            và người già có quà:

Giữa tháng 11 con gái lại đi Thái tiếp mà là ...Thái Bình: (hì)

3/.Già mà còn lao động được đó là điều thật sự hạnh phúc:

          Bộ lư đồng đánh bóng -dán keo vài năm trước (chị bạn chỉ chỗ làm với tiêu chí: sáng, đẹp, bền và giá thì chát -chị ấy bảo tiền nào việc nấy). Làm đã mấy năm rồi nên nay nhìn không lóng lánh nữa, cũng gần tết nên việc nào làm được thì làm chứ không kiểu "nước đến chân mới nhảy", già rồi, hết nhảy được như lúc trẻ nên phải từ tốn làm:

                                      Mang đến chỗ làm thì 2 mẹ con cùng đi:

                                    (bà chủ đang kiểm đếm số lượng để tính tiền công)


Đến ngày mang về thì con trai bận nên mình phải tự xử lý.
( nặng và cồng kềnh)
                                   

     Chở được về nhà thì lại chia ra để đưa lên lầu - nhìn vậy thôi chứ nặng ông Giáo ạ :

     (Ta nói là thở bằng tai luôn- vài năm nữa dù muốn chắc cũng không làm được những việc như thế này 

                     
 Ngồi mày mò lắp ráp các kiểu, rồi cũng đâu vào đấy:  

                                                        

4/. Muốn làm người phụ nữ "tề gia, nội trợ": Hồi trước (cách đây gần 40 năm) chàng Ro có mua cho mình một cái máy may của Nhật hiệu Singer. Những năm 80s, không phải là thợ may chuyên nghiệp, nhưng phụ nữ nào cũng muốn có một cái máy may "chưng" trong nhà cho ...đủ bộ. (tủ buffet,bộ salon gỗ, ti vi đen trắng và ...chiếc máy may). Chứ vải hồi đó đắt, tiền đâu mua để ngồi học nữ công gia chánh. Với lại lúc đó còn bộn bề đủ thứ phải lo, không có thời gian rảnh mày mò nọ kia. Phàm cái gì để lâu không dùng tới cũng hư, cái máy may bị han rỉ, khi tổng dọn nhà ở SG mình đành "ngậm ngùi" thuê người vứt bỏ cùng mấy cái tủ, kệ sắt để sách đầy kỷ niệm của gia đình.        


Kiểu phòng khách vài chục năm trước:
(hình lấy trên net để minh họa) 

+Cũ người mới ta: Nay mình giảm cân so với vài tháng trước nên quần áo như mặc của người khác, mọi lần là đưa ra tiệm sửa, nhưng nay mình muốn tự sửa cho đủ chuẩn mực "nữ công gia chánh"chứ viết lách hoài cũng chán. Hôm kia đứng ngoài công viên, "tâm sự" mỏng với cô bạn mới quen về chuyện mình muốn mua cái máy may xách tay, cổ nói:"chị đừng mua, em có cái máy hàng nội địa của Nhật, tuy cũ nhưng còn xài tốt, để em cho chị chứ bỏ hoài trong kho cũng hư". Mình ưng rồi nhưng còn đãi bôi hỏi sao em không xài, cổ nói em đã có một cái máy truyền thống đạp bằng chân đang dùng. Hôm sau 2 mẹ con cổ chở máy đến cho mình (cảm ơn bạn H nhiều nhiều) :

                       Giờ thì mình dành thời gian rảnh cho "nó"  : 


+ và mình có thêm thú vui tao nhã mới :
(cái ipad trước mặt là để xem hướng dẫn sử dụng- hì).

5/ Góc vui:  

                                                          ( hình trên chôm trên net)

+ Thời gian rảnh buổi tối, mình đang xem series phim (kiểu phim tài liệu- tự thuật không phải diễn viên đóng): là phim "Đeo bám" và phim "Người yêu cũ" trên Netflix , đúng kiểu: "đời không như là mơ "các mợ ạ , xem cuốn cực kỳ luôn, tập sau hay hơn tập trước:

                                        


+ Chuyện học hành, luyện tập trí não:


Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2024

BUÔNG HAY GIỮ !

    1/ Hôm nay, kỷ niệm 29 năm ngày Mẹ đi về miền mây trắng !                                                  Mong rằng nơi ấy Mẹ luôn an lành !

             

           (Hình hoa lấy trên net của nhà : Cát Flowers)
                                       
2/  Muốn buông hết mà chưa buông được !

 NỬA ĐỜI CÒN LẠI ( Tác giả:✍Tạ Công Dũng)
Nửa đời còn lại học chữ buông,
Buông lo, buông nghĩ, buông u buồn.
Buông tâm bận rộn chuyện nhân thế,
Buông tham, sân, si; hận càng buông.
Nửa đời còn lại học chữ yêu,
Yêu hoa, yêu cỏ, yêu nắng chiều.
Yêu đời, yêu mình, yêu mọi thứ,
Đừng để tâm hồn ta cô liêu.
Nửa đời còn lại sống tuỳ duyên,
Tính toán sinh thêm lắm muộn phiền.
Mọi chuyện vui, buồn tuỳ phận số
Giữ Tâm - Thân - Trí được bình yên.
Nửa đời còn lại học chữ an,
An cư, an lạc, thân an nhàn.
An nhiên, an phận, tâm bình thản,
Mặc đời không ít những gian nan.
Nửa đời còn lại sống vui tươi,
Giữ cho đôi môi những nụ cười.
Học cách bình tâm và chấp nhận
Mong đời những giây phút thảnh thơi./.

( P/s: Mình thì chỉ còn lại một đoạn ngắn thôi chứ không được: Nửa đời - híc)

   3/. Muốn buông bỏ mọi thứ như Thầy TMT cho tâm thanh thản và thực tế mình cũng đã, đang buông dần, nhưng có những thứ chưa buông được ông Giáo ạ. Giấy phép lái xe (A1 và B2) quá hạn từ tháng 8 (ra đường vi phạm là bị phạt lỗi GPLX hết hạn), tính bỏ luôn, không tách lấy A1 nữa vì hỏi thì các con bảo: mẹ lớn tuổi rồi đi đâu thì gọi xe công nghệ cho an toàn. Mình cũng tính vậy nên mới để giấy phép LX hết hạn và đến nay là gần hết luôn hạn cho phép làm lại ( là: Người có GPLX quá hạn sử dụng dưới 3 tháng kể từ ngày hết hạn vẫn có thể làm lại- không phải thi lý thuyết thực hành gì cả). Nghĩ cái xe máy vẫn còn chạy tốt, thỉnh thoảng mình cũng chạy lòng vòng gần nhà khi có chuyện chuối, chuyện mít (hì - hồi trước chàng Ro hay nói vậy khi vợ, con hỏi đi đâu). Nếu không có GPLX lận lưng thì cũng hơi e ngại. Nghĩ là làm, nên mình kêu xe grab ôm lên một điểm đổi GPLX của Sở GTVT ở đường Lý Chính Thắng để tách lấy GPLX A1 (sau 10 ngày thì có GPLX mới không thời hạn). 

Lâu ngày mới ra đường giờ cao điểm nên thấy chỗ nào cũng đông:

        + Trong nhà:

                                                     

                                                 + Ngoài đường:

   (Đi công việc 2 tiếng, về mệt nằm luôn cả ngày, thế mới biết là mình đã già cmn rồi ông Giáo ạ) ahu!hu :


    + Căn nhà nhỏ ...not trên thảo nguyên thì các hợp đồng điện, nước đứng tên người khác,
 nên phải đi đổi sang "chính chủ". Cứ nói buông mà vầy sao buông được. haizzza:

                     

  4/. Thời gian này chàng Ro nhà mình đang thành ...tiên vì viết "trộm vía" là chàng ăn được, ngủ được. Hôm qua đi chợ về thì thấy cửa cổng bị chốt phía trong mặc dù ổ khóa khi đi mình khóa ngoài, con trai còn đang ngủ, không nghĩ là chàng Ro có thể xuống nhà, ra cổng để mà chốt cửa từ phía trong. Đang loay hoay chưa biết phải làm sao để vào, định bấm chuông gọi con trai dậy mà khó khả thi vì của đóng 2 lớp, thanh niên ngủ say thì chỉ có chờ, mình tự hỏi: "sao lại thế này nhỉ" thì giật cả mình khi thấy chàng Ro đang đứng ngay phía trong cửa nhìn ra (ta nói hết hồn luôn á), kêu chàng mở chốt cửa và chàng tự tin ra ghế đá ngồi:      

                                      
 Gặp lại bạn cà phê:

                     Món ăn chàng Ro thích (há cảo hấp)- Người trẻ thì thích chiên hơn :                      


+ Và cá thu một nắng:
Chiên sơ rồi sốt cà chua- cá này ít xương nên chàng Ro ưng :

+ Cuối tuần khi có con, cháu về chơi:
(món chủ đạo là bún ăn với heo quay mắm nêm)

                                       
+ Quà vặt dành cho người già:

5/ Hóng hớt:
+ Thấy chị bạn đăng cái hình này trên zalo của chỉ:
(trả lời câu hỏi mọi người hay hỏi đùa nhau)

Và cái kết là chị ấy chỉ cho mình cách để không phải vào viện: 
(hihi)
+ Hồi trước, vợ và con chàng Ro ngưỡng mộ chàng lắm vì chàng mạnh mẽ không sợ gì cả.
 Nhất là ...ma (hì).
Giờ, có hôm chàng méc với mình: Vừa có con ma áo đen đứng cạnh giường.
 Chả là hôm đó mình mặc chiếc váy đen, ghé nhìn xem chàng thức hay ngủ vậy mà nỡ nào chàng gọi mình là "ma áo đen" (híc ).
Mà hình như già thì cái gì cũng sợ và hay lo lắng ông Giáo ạ.
 Mới thấy FB cô Bích Hậu quảng cáo sách này, chắc phải mua đọc cho đỡ ...sợ (hì):



 + Hôm rồi đọc được trên zalo của em gái ... not mưa (hì), xem ra có vẻ em ấy đang tâm trạng.  Ngẫm những gì em ấy viết thấy cũng có lý ông Giáo nhỉ?
 
Nói có sách, mách có chứng (là bệnh nghề nghiệp):
                                               
6/. Lời hay : ( tự  nghĩ có lẽ thế thật)


Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2024

LINH TINH!

                                Sắc màu hoa thược dược:


+ "Hoa thược dược là biểu tượng của sự tích cực, hạnh phúc và một tình yêu bền vững. Nó cũng đại diện cho sức mạnh bên trong của mỗi người, điều này đến từ khả năng chịu đựng của cây với điều kiện khắc nghiệt. Trong khi nhiều loài hoa mùa thu đến là tàn thì thược dược lại kiên trì nở rộ vào những ngày cuối thu...
 Trong phong thủy, hoa thược dược được coi là loài hoa mang đến nhiều may mắn, và thành công.

Còn trong tình yêu thì loài hoa này lại có nghĩa là hướng tới người mình yêu thương, được coi là loài hoa biểu tượng cho sự chung thủy và đại diện cho một tình yêu vĩnh cửu, trường tồn cùng năm tháng" (Tra từ Google).

                         + Lời hay:            

                                                    

+  Người già, sống vui vẻ, lạc quan là hay có quà: 

 Chị bạn ở NT nhưng lại gửi cho quà mang từ Đà Lạt xuống (hồng giòn). ĐL là quê của chị ấy:

   Quả này mình mê theo kiểu chữ ê kéo dài nhưng giờ phải ăn giảm ngọt nên kiểu phải "rón rén". Nhớ hồi ở quê ngoại, xóm trên, nhà kia có cây hồng giòn (còn gọi là hồng ngâm) cây to  cao, quả cực ngon (cũng có thể hồi đó ít được ăn quà nên thấy gì cũng ngon- híc), một năm hình như chỉ có quả vào tháng 7- 8 âm lịch , khi hái xuống phải ngâm với nước vôi trong cái bể xi măng, mấy ngày mới ăn được, mà muốn mua ăn là phải đặt trước, Mẹ mình thi thoảng cũng có mua về thưởng thức thôi chứ không được ăn như bây giờ là "chán thì ngưng" hì. Những lần về quê ngoại mình cũng quên ngó xem nhà nọ còn cây hồng kỷ niệm tuổi thơ  hay không ?

                                       

+ Hôm rồi cô bạn hàng xóm từ LĐ về SG có công việc, ghé thăm chàng Ro:
chàng Ro cười mà kiểu mắc cở: (hì)

                                               
Và mình có quà  quê của cô ấy : (bún gạo và trứng gà nhà nuôi)
   

Còn đây là cam gần... Vinh: (hì):
                                        

*/ Tự dưng mình ...thèm món bún chả, thịt nướng kiểu HN, nhưng món ấy làm thì "phức tạp", nào là nướng thịt trên bếp than mới đúng kiểu, rồi làm đồ chua nọ kia. Nghĩ là ăn chẳng bao nhiêu, làm cực, thôi thì làm tạm món này ăn vậy:

                                            
                                            

*/ Một ngày đẹp trời:  (hai chị em gặp nhau để đi công chuyện)
                                                

Ôn lại "bài" trước giờ G: (hì)

Chốt bài bằng cái hình hoa ...thược dược. 
(hình hoa chôm trên net)







Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024

CHÀO THÁNG 11 -2024 !

                                                   

*/ Tuần trước, SG bị ảnh hưởng bởi cơn bão Trami nên mưa ngày, mưa đêm, tầm tã. 

Ta nói, con người là khó chiều nhất, kiểu nắng nóng cũng kêu, mưa ít (nhiều) cũng kêu, chứ không mấy ai chịu chấp nhận sự thật đang diễn ra. Bởi vậy nên khổ. Hôm rồi kể chuyện nhà cho bà Thím nghe, mình được động viên: "...Bụt đang ở trong nhà (ý nói chàng Ro), cứ vui vẻ, chấp nhận làm mọi chuyện là đã có phước rồi, không cần phải đi đâu cho xa! hihi! Chuẩn hết nước chấm luôn á ! cố lên thôi!

+Tuần này tuột mood, chẳng có nội dung gì để viết cho hay, bộ nhớ treo cmnr ông Giáo ạ ! đó là một cách "buông" chăng ?

Thôi thì úp vài thứ linh tinh cho có, ông Giáo nhé:

     + Được cô bán vé số mời mua sát giờ xổ .

 (ta nói là nuôi hy vọng kiểu : nghèo thì lâu chứ giàu ...mấy hồi" :

                                               


Câu chúc này nghe quen lắm luôn nè:(híc)


    + Cuối tuần trước, còn dư âm của ngày lễ phụ nữ nên ra cửa hàng chăn, ga gối của Everon "rinh" về 2 bộ. Màu tím dĩ nhiên là của nàng Ju :

                                     


+ Con gái mang về tặng mẹ một thùng to.
 Khui ra là khẩu trang và khăn giấy ướt.
Mục đích để: "Mẹ phục vụ Bố được tốt hơn" :


Tay ải tay ai?:

"Nắm tay nhau thật chặtGiữ tay nhau thật lâuĐể hứa với nhau một câu :
sẽ đi trọn tới cuối con đườngĐến khi tim ngừng đậpVà đôi chân ngừng đi..." 
(Trích lời bài hát: Nắm lấy tay anh)

   */ Chuyện ăn:
+ Có ăn món vặt,  kiểu "I like it" nên vừa ăn vừa...sợ hết (hi!hi) :
                                   (là các loại hạt,trái câ sấy khô lắc muối).

                                          


+ Còn món này, người già , trẻ con đều thích.
 (chà bông thịt heo, không chê vào đâu được):


                                        + Hai chị em cô bạn "thân ...mà là thân ai nấy lo" (hihi) xuống chơi:

                                           

                                    +  Cổ phụ cho chàng Ro ăn : 

                                                                              

                                   +  Nhìn món này là biết của cổ mang xuống .

                                    Mẹ con nhà mình khen ngon nên được cho ăn liên tục: (hihi) 

                                                                                        

+ Tám xong, hai chị em cổ về được khoảng hơn 15 phút, thấy có người bấm chuông cửa, mình vội chạy ra thì lại thấy chị em cổ đứng cười cười. Hỏi quay lại làm gì? cổ đưa bịch xí muội và nói: " Xí muội dành cho người tiểu đường, em mang xuống cho chị mà quên đưa nên quay lại đưa, được không?". haizzza! Chắc chạy xa tới đâu luôn rồi, nghĩ sao mà còn quay lại vậy trời!( tự vấn: mình đang nợ cổ hay cổ đang nợ mình vậy, nhỉ?)

                                                       Nó đây:

   +  Hôm trước chị bạn ngoài NT gọi điện thoại và nói : "cho gửi lời thăm chàng Ro nhé" .(chị ấy đọc Blog của mình thấy mình hay viết chàng Ro). Mình hỏi lại chỉ  là có biết vì sao mình đặt nickname cho chàng là Ro không, chỉ cười hỏi là sao, mình nói: đơn giản thôi, chàng là  Romeo trong chuyện tình lãng mạn nhất mọi thời đại: Romeo và Juliet. (ha!ha). Nghe xong, chị bạn cười sắp rụng hàm. (đời phải lạc quan thế mới vui, ông Giáo nhỉ?)

Và ...chàng Ro đang ngóng chờ nàng..Juliet! (hi!hi) :


*/ Mình có cô bạn hồi ở quê học chung trường, cổ giỏi cả văn lẫn toán, lại còn hát hay múa giỏi , thế mới ...ghê chứ (hì). (Hai đứa mình hồi đó cùng đi tập trung ôn học sinh giỏi cấp huyện, còn nhớ nhà hai đứa cùng nghèo, trưa chỉ mang theo cơm nắm với cà muối).
 Sau cổ học sư phạm ra là giáo viên dạy toán (mình có bài viết về cổ rồi). Hơn năm trước, vợ chồng cổ đi đoàn tụ với các con ở bên bển. Lâu lâu cổ nhớ quê, nhớ bạn nên nhắn tin hỏi mình: "răng mà tau với mi không có cấy hình mô chung hẹ", (có ai cần phiên dịch không nhỉ?hi!hi). Thật tình mà nói, thi thoảng nhóm bạn cũ có gặp nhau thì mình cũng vội vàng, mắt trước mắt sau là biến. Cuối năm 2021, sau 100 ngày cúng vợ chồng cậu bạn mất vì covid  thì mình với cổ chẳng có dịp gặp nhau, khi cổ đi định cư cũng chỉ nhắn tin chào.
 Cổ nhắn tin nhắc, hình như hồi cưới con gái mình hai đứa có đứng chung khung hình. Mình lục tìm được hình là gửi cổ ngay:
(con gái cổ đứng bên phải - hồi trước mình và cổ hứa hẹn làm thông gia)
       
+ Hôm rồi thấy cổ úp lên zalo một set hình màu tím, cổ vẫn đẹp và điệu như ngày nào:

                                                            

      Hai đứa mình nhắn tin qua lại và cái kết của vụ tính kết tình  "thông gia" đã ra thành văn bản chính thức như này (hì): 



+ Phụ nữ  thời nay, cố mà  phấn đấu để trở thành một người thế này nhé:
"Túi đầy tiền; đầu đầy hiểu biết; tim chứa đầy sự tử tế ; mặt mũi đầy tự tin; sống có trách nhiệm"


                                                       (hình này chôm trên FB của cô Bích Hậu)

                                         + Lời hay Nhà Phật: