Trang

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2020

..CÓ NHỮNG NGÀY...!

+ Có những ngày vui khi nhìn thấy nụ cười...tít mắt của Sam-Kem




+ Có những ngày, đầu óc, tâm trạng tưởng như chai cứng, chả còn hứng thú làm gì! lang thang trên mạng, thấy cái hình thật phù hợp: (hi!hi)


+ Cũng có những ngày cứ ngồi nhà mà cũng ...có quà:

                                                    



Cô em họ sau 30 năm mới gặp lại, hôm rồi đến nhà mình chơi mang cho quá nhiều quà, (2 con gà gần 4kg với mấy cây nem ăn ngon ơi là ngon- đồ nào không mất tiền mua là ...ngon! hi hi!)


+ Có những ngày nhớ các bô lão là lại xách xe và đi: (chỉ còn lại rất ít các cụ từ 90 tuổi trở lên), cầu mong các cụ luôn khỏe để mình có nơi để ..trở về ngày xưa:




                                                                                                

  + Còn có những ngày, mới sáng sớm  là "ôm Cú Duolingo" để mò kim cương với cả tim và kiếm điểm để thăng hạng:



...Và cũng có khi đọc báo, nhìn những hình như này lại nhớ có một thời (đến 25 năm) mình đã ở ngay cái "rốn" của Sài Gòn :


 


Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2020

"BỞI ĐÂU KIỀU LẬN ĐẬN !"

*/ Nhân dịp kỷ niệm 200 năm ngày mất cụ Nguyễn Tiên Điền (Nguyễn Du -10/8/1820 - 10/8/2020), báo Tuổi trẻ online có bài đăng nhiều kỳ về những chuyện liên quan đến cụ Nguyễn và truyện Kiều, trong đó có kỳ 4 ra ngày 16/9/2020 với tựa đề : "Bởi đâu Kiểu lận đận", mình đọc và thấy một hướng phân tích khá mới và thú vị vì hồi nào giờ mình chỉ đọc những bài phân tích  thương thân phận và 15 năm lưu lạc của nàng ấy thôi.   


 ..."Cuộc đoàn viên trong "Truyện Kiều" xưa nay từng được mổ xẻ, nhiều người cho rằng kết thúc không có hậu. Nhà nghiên cứu Trần Đình Sơn cho rằng chính duyên - nghiệp đã tạo nên kết thúc đau khổ như thế".

Dưới đây là bài phân tích của 2 Nhà nghiên cứu Trần Đình Sơn và  Phan Đăng mình thấy hay nên mang về mời bạn bè ai thích đề tài này thì cùng đọc và suy ngẫm :

                           Kiều tự tạo nghiệp báo:

*/... Theo ông Sơn, cụ Nguyễn Tiên Điền là một đại cư sĩ Phật giáo đầu thế kỷ 19, thấm nhuần tư tưởng đạo Phật. Kiều là người con tinh thần, dĩ nhiên cũng là Phật tử, thể hiện 3 lần đi tu nhưng không được. Việc này không phải do mệnh trời, mà là duyên nghiệp do chính nàng Kiều tạo nên.

Ông Sơn diễn giải:Thúy Kiều thân tu hành, cả cố ý lẫn vô tình đã phạm phải ngũ giới: sát sinh, tà dâm, trộm cắp, nói dối, uống rượu. Bấy lâu nay người đời đã quá thương đoạn trường 15 năm lưu lạc (của nàng Kiều) mà đã bỏ qua, thậm chí tìm cách biện minh lỗi lầm cho nàng. 

...Sau những hành hạ của Hoạn Thư, Kiều chọn tu Phật ở Quan Âm các, có lễ xuất gia, với pháp danh Trạc Tuyền. Khi trốn khỏi ngôi chùa này, nàng đã "giắt để hộ thân" chuông vàng, khánh bạc, kim tiền, tức đã chủ ý phạm giới trộm cắp. 

Trên đường đi trốn, sau khi gõ cửa Chiêu Ẩn am, Kiều "tìm đường nói quanh" với sư bà Giác Duyên về tung tích của chính mình lẫn nguồn gốc đồ vật mang theo, nên phạm phải tội nói dối. Chủ ý phạm giới ắt tạo nghiệp, "dẫn lối" Kiều đến phường bán thịt, dân buôn người là Bạc Bà, Bạc Hạnh đưa nàng vào lầu xanh.

 ...Sau khi gặp Từ Hải, Kiều đạt đỉnh cao phú quý và quyền lực, được quyền báo ân và báo oán. ai cũng biết cảnh Kiều xử án: "chính danh thủ phạm" mối thù với Hoạn Thư, chỉ thông qua vài câu hợp lẽ, thuận tai thì Hoạn Thư được Kiều tức thì tha ngay. (Tha ra thì cũng may đời/ làm ra thì cũng ra người nhỏ nhen)

Trong khi Hoạn Thư được tha thì có bảy người, (có người tội không quá nặng), những Ưng, Khuyển, Sở Khanh, Mã Giám Sinh... đều bị xử chết. Giết người là tội nặng nhất trong giới luật sát sinh, nàng lại giết đến bảy mạng. Đã từng vào cửa Phật, thay vì dùng ân báo oán cho oán tiêu tan, Kiều đã dùng oán báo oán để chất chồng oán. Nghiệp chướng "dứt ra rồi lại buộc vào như chơi" là vì thế...

Ngoài ba giới trộm cắp, nói dối và giết người, Kiều còn phạm thêm hai giới nhưng có thể châm chước vì bị cưỡng ép, đó là tà dâm và uống rượu: với "thâm niên" làm gái lầu xanh, ắt hẳn có sự lão luyện chuốc rượu truy hoan tiếp khách làng chơi. 

Tư tưởng gieo nhân gặt quả của Phật giáo ấy, được Nguyễn Du "chốt hạ" rõ ràng trong mấy câu cuối của Truyện Kiều: "Đã mang lấy nghiệp vào thân/Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa/Thiện căn ở tại lòng ta/Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài".

Kiều khổ vì đa cảm, đa mang

Trong khi đó, cư sĩ, nhà nghiên cứu Phan Đăng cho rằng Truyện Kiều là sự tổng hợp của tam giáo: "Tính thời đại của Truyện Kiều là sự tổng hợp triết lý của Nho giáo, Lão giáo, và đặc biệt đậm đà là triết lý Phật giáo. Đó là điều đương nhiên bởi Nguyễn Du rất thông hiểu đạo Phật". 

Ông nói cả ba tư tưởng có những nét gần gũi, tương đồng dễ nhận biết: vô vi của Phật giáo là không tạo nghiệp; còn vô vi của Nho và Đạo giáo là không làm gì ngược với tự nhiên. Dẫn lời Tam Hợp đạo cô đại diện Đạo giáo nói với sư bà Giác Duyên: "Thúy Kiều sắc sảo khôn ngoan/Vô duyên là phận hồng nhan đã đành/Lại mang lấy một chữ tình/Khư khư mình buộc lấy mình vào trong", ông nói: "Kiều đa tình, đa cảm, đa mang, hiểu theo nghĩa giàu cảm xúc; nguyên nhân dẫn đến khổ đau vì quá giàu cảm xúc như thế".

200 năm, hậu thế nhớ Tố Như - Kỳ 4: Bởi đâu đời Kiều lận đận? - Ảnh 2.

Tranh vẽ câu thơ “Khách đà lên ngựa, người còn ghé theo” trong bản Kiều cổ ở Anh - Ảnh NXH cung cấp


             Ngược chiều" trong cuộc đoàn viên

Cuộc đoàn viên trong Truyện Kiều xưa nay từng được mổ xẻ: nhiều người cho rằng kết thúc không có hậu. Nhà nghiên cứu Trần Đình Sơn cho rằng duyên nghiệp tạo nên kết thúc đau khổ như thế. Nhà nghiên cứu Phan Đăng dẫn tình tiết thực tế: "Kết thúc Truyện Kiều ... ba con người ở cùng một nhà. Anh Kim Trọng nằm cạnh Thúy Vân nhưng lòng vẫn nghĩ đến Thúy Kiều. Cô Thúy Vân nằm cạnh chồng nhưng luôn nghĩ chồng đang nghĩ đến chị mình. Cô Thúy Kiều nằm một mình cứ nghĩ hai vợ chồng Kim Trọng đang hạnh phúc, chỉ có mình là cô đơn. Kết thúc đó là... vô hậu...".

Cách của người phương Đông, người Việt thường mong kết thúc có hậu. Nhưng kết thúc Truyện Kiều lại... vô hậu. Theo ông Đăng: "Nếu như kết thúc có hậu, người đọc không nghĩ gì nữa. Còn không có hậu thì người đọc sẽ nghĩ mãi, nghĩa là tác phẩm đó vẫn luôn luôn sống trong lòng của người đọc. Nguyễn Du giỏi về sử dụng cấu trúc đó".

Trong khi đó, GS.TS triết học Thái Kim Lan cho rằng Nguyễn Du đã dàn xếp cuộc đoàn tụ viên mãn, không xung đột, trở thành sự giải thoát cho Kiều. Trong đó, Thúy Vân là người gầy dựng gia đình phồn thịnh: "Một cây cù mộc một sân quế hoè". Trong khi Kiều chính là ý niệm tình yêu lý tưởng của Kim Trọng. Theo bà thì: "Kim Trọng là mẫu người tình lý tưởng Nguyễn Du dựng nên". Trong bản đàn đêm giao bôi, tác giả chứng tỏ chỉ có Kim Trọng mới thấu hiểu, mới là tri kỷ của Kiều...  

Ngoài ra theo bà, những lời "biện hộ" của Kim Trọng về chữ trinh: "Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường/Có khi biến có khi lường... Như nàng lấy hiếu làm trinh", không bằng chữ "không" của Kiều. Và chính chữ "không" ấy mới thật là trinh. 

Ở đây, Kiều chính là người chủ động "ban phát", quyết định mối tình chứ không phải là Kim Trọng. Điều này thể hiện sự phóng khoáng trong cách nhìn về người phụ nữ của Nguyễn Du...

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2020

LINH TINH THÁNG 9-2020 !

Mấy hôm nay trời nóng nực khó chịu, làm tí việc nhà thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại, chán! Tháng 7 âm lịch cứ có những chuyện linh tinh phiền não, nhà cửa đồ dùng sinh hoạt thì lâu năm rồi nên thay nhau hư hỏng, phải chi tiền sửa cái nọ, cái kia,  nhiều khi muốn có cây đũa thần như trong chuyện cổ tích, gõ vào đâu là mới ở đó...hoặc trở lại ngày xưa! 

...Tường nhà thì nứt, xuống cấp, còn đỡ hơn chút là một bên nhà hàng xóm xây cao hơn nên không phải lo chuyện cũ mới, còn một bên và phía trước, phía sau rồi trong nhà chỗ nọ chỗ kia bong tróc, giờ mà kêu thợ thì nội chuyện lau dọn không thôi cũng đã mệt chứ chưa nói làm. Nghĩ đến mấy câu thơ chế cô bạn đọc cho nghe hồi trước mà chưa thực hiện được: "không có việc gì khó/ chỉ sợ không có tiền/ đào núi và lấp biển/ không làm được thì thuê/ thuê không được thì...thôi"! hi!hi! áp dụng câu cuối là chắc cú nhất! Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, giờ đang khỏe không làm, một vài năm nữa già yếu hơn thì còn mệt hơn! Làm nhà cho cao, giờ leo với lại "hầu" nó cũng thấy mệt! Hai căn nhà hàng xóm phía sau xây chưa xong, đến khâu sơn tường thì thôi rồi, nhà mình có hôm bụi phủ cả lớp, chán như gì luôn á! Thôi cứ để qua tháng 8 âm lịch rồi tính tiếp!

Kệ mọi thứ, hoa vẫn nở trong vườn nhà em:





*/Một cơn mưa to làm cho cây bông màu vàng trước cổng nhà trĩu xuống, nhánh cây giòn, dễ gãy nên phải cắt nhánh cho gọn, những bông hoa vàng thật đẹp nhưng vẫn phải cắt thôi:





*/ Nhà cửa thì đụng tới đâu phải kêu thợ sửa đó, chán như gì luôn:
                        Trên cao;
                                        Dưới thấp gì cũng tìm cách hư hỏng, haizzzz!

*/
Chưa tới tết Trung thu nhưng OX cứ nhắc sao nhà chưa có bánh, cuối tuần con gái mang về thì chỉ nhìn thôi:


Cuối tuần nhà lại ăn linh tinh:
                                                      
 
*/ Nhà chỉ còn mỗi con chó Lu già, gặp hôm nhà có việc lu bu thì nó "miệng nôn, trôn tháo", tưởng nó "đi" theo dòng họ nhà nó rồi. Chiều con trai đưa nó đi bác sĩ thú y, chích mũi thuốc khỏe kèm chẩn đoán bị "viêm bao tử", hôm sau nó lại tung tăng:






Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

NẾU BẠN ĐÃ 60 !

                      

                    (Tác giả bài viết: Giáo sư, Tiến sĩ NGUYỄN LÂN DŨNG - Nhà giáo nhân dân)

      Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Số người sống đến 100 tuổi chỉ chiếm tỉ lệ là 1 trên 100.000 người.
       Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ, bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
       Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
       Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn "ra đi", vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai gì nữa đâu.
       Đừng lo lắng nhiều quá về con cái, vì con cái có số phận của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
       Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Chúng tất nhiên biết lo cho cha mẹ, dù có lòng nhưng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm ăn và nhiều ràng buộc khác nên không thể giúp bạn được đầy đủ.
       Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khỏe với tiền tài. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khỏe. Khi nào thì bạn thôi kiếm tiền? Và có bao nhiêu tiền là đủ?
       Dù bạn có cả ngàn mẫu đất, bạn cũng chỉ ăn khoảng vài bát cơm mỗi ngày; dù bạn có cả chục biệt thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng vài mét vuông để ngủ vào ban đêm.
       Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi. Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có thể có những chuyện buồn phiền riêng.
       Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn con mình. Nhưng bạn có thể so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ… Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể làm thay đổi, vì chẳng có ích gì, mà lại còn tổn hại cho sức khỏe bạn…
       Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc cho chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn đúng là đã sống hạnh phúc từng ngày.
       Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn “có được”.
       Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ ít đến.
       Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thường xuyên tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một vài thứ thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm với tràn trề sức khỏe.
       Và, nhất là cần biết trân quý những điều tốt đẹp quanh mình và còn bạn bè nữa. Họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và thấy còn có nhiều người cần đến mình. Không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, buồn tẻ.
        Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất./.

Thôn quê yên bình: (hình và bài lấy trên mạng)

                            Cùng chiêm ngưỡng những hình ảnh làng quê Việt Nam tuyệt đẹp - Nỗi ...