Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 2, 2020

QUÊ HƯƠNG !


"Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều..."  (TG: Đỗ Trung Quân) 

Quê hương của tôi là quê ngoại, nơi tôi sinh ra và tuổi thơ tôi lớn lên ở đó: Làng khoa bảng Đông Thái!
 Quê hương trong tôi không có  những ngày: "trốn học đuổi bướm cạnh cầu ao", bởi mẹ tôi rất nghiêm và ngày ấy với tôi đi học có bạn bè, thầy cô vui hơn ở nhà!
Ngoài việc đi học thì tôi còn thích được theo mẹ sang trạm xá xã ở làng bên chỉ để quanh quẩn chơi dưới những gốc cây bạch đàn, khuynh diệp cao chót vót trồng xung quanh trạm xá (vì lúc đó tôi còn bé nên thấy cây cao). Cũng có đêm tôi lén theo mẹ đi trực , nhưng khi thấy tôi, mẹ đã bắt tôi (khoảng 10 tuổi) một mình quay trở về nhà và tôi đã phải căng mình trong đêm với nỗi sợ rất trẻ con: sợ ma, tôi phải đi qua cánh đồng lúa nho nhỏ có những ngôi mộ đất nhấp nhô và mấy cái ao cá mà khi tôi đi qua những chú ếch nhảy ùm xuống làm tôi hồn xiêu, phách lạc (hi!hi)
 Tôi có 18 năm  tuổi thơ đầy kỷ niệm ở đó, những bụi cây, ngọn cỏ, con đường làng vẫn theo mãi trong tâm trí tôi không phai mờ, nhiều khi cả trong giấc ngủ chập chờn hay khi nhìn ánh trăng khuya rọi vào cửa sổ! (những lúc như thế tôi nhìn trăng thật lâu và nghĩ mẹ tôi đang ở đó). Bởi, tôi nhớ những đêm trăng (khoảng năm 1969- 1970 nhà tôi lúc đó đang ở xóm số 4), cùng mẹ ôm chiếu ra trải ở bờ đê  (phía trong bến lở) và nghe đài phát chuyện cảnh giác vào tối thứ 7. Tôi đã có 60 năm cuộc đời, có nhiều thứ để nhớ và cả để quên, thời gian xa quê đã hơn 40 năm rồi mà sao nhiều khi nỗi nhớ vô hình ấy cứ lẩn quất trong tôi!  

"...Quê hương là con diều biếc
   Tuổi thơ con thả trên đồng
   Quê hương là con đò nhỏ

   Êm đềm khua nước ven sông(TG: Đỗ Trung Quân) 


 Nhà mẹ tôi ngay cạnh con sông La trong xanh và thanh bình này: 




...Giờ thì tôi đã hiểu vì sao ngày mẹ tôi sắp về với tổ tiên (cách đây 25 năm), lúc đầu bà có ý định sống đâu, chết đó (bà đang ở SG với tôi), sau bà đổi ý muốn được về quê mất, để được chôn cất bên cạnh cha,mẹ, anh em và họ tộc. Thêm lý do nữa là bà muốn tôi (và cả các con tôi)có lý do để quay về... quê ngoại!
"...Quê hương là cầu tre nhỏ
  Mẹ về nón lá nghiêng che
  Là hương hoa đồng cỏ nội
 Bay trong giấc ngủ đêm hè.

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi..." (TG: Đỗ Trung Quân)  
Hai mươi lăm năm (25) là một quãng thời gian dài tôi không còn mẹ và trong 25 năm ấy, quê hương tôi (xin cho tôi được gọi như thế) cũng đổi thay nhiều...!

(hình ảnh minh họa cho bài viết xin lại của các anh, chị trên FB Làng khoa bảng Đông Thái):



... Cổng làng mới khánh thành ngày 8/02/202 (tức rằm tháng giêng năm canh tý). Đây là thành quả đóng góp của người dân Làng khoa bảng Đông Thái- xã Tùng Ảnh trên mọi miền đất nước, trong đó có ... gia đình tôi! 


 Anh trai tôi (thứ 3 tính từ phải qua) cùng bạn già chụp hình kỷ niệm với cổng làng mới:


"...Quê hương mỗi người chỉ một
   Như là chỉ một mẹ thôi
  Quê hương nếu ai không nhớ...

  Sẽ không lớn nổi thành người.(TG: Đỗ Trung Quân) 

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

CHUYỆN ĐẦU NĂM !

Ông bà xưa nói: "Tháng giêng là tháng ăn chơi..", mình giờ thì tháng nào cũng ăn, chơi chẳng cứ gì tháng giêng, nhưng tháng giêng thì còn hậu của ...tết:

* MAI :
Đã qua tết gần một tháng rồi, giờ mới bình tâm ngắm hoa thật có, ảo có:
Nhị độ mai: (cây mai bé xinh này hôm tết nở rộ, tưởng hết nụ rồi, ai dè mấy bữa nay ráng nở nốt, nhìn yêu quá :


              Nhất chi mai:(thấy sếp nữ cũ úp trên zalo), nhìn mai trắng đẹp :


Còn đây là hình mai trắng lấy trên mạng: (nhìn rất chi là...quý phái) hi hi



* QUÀ:

Đầu năm, đang mùa dịch covid 19 diễn biến phức tạp thì con trai  lại nhận quà là... 5 cái khẩu trang N95, còn mình thì nhận được quà là nấm linh chi vàng (hoàng chi). 
Cách đây vài năm mình chưa quan tâm nhiều đến nấm linh chi, sâm, thực phẩm chức năng...dành cho người già. Nhưng giờ thì cứ cái gì tốt mà có trong nhà (mua, được tặng, cho...) là mình làm cho 2 vợ chồng sử dụng (trước đây mình hay đi tìm người cần sử dụng để tặng lại). Giờ thì yêu mình trước, yêu đời sau! hi hi! sẵn có cái siêu sắc thuốc bắc mà dạo này mình đang sử dụng để nấu sả, quế, vỏ bưởi để chống muỗi và dịch bệnh (cho không khí trong nhà sạch hơn, thơm hơn), giờ mình lấy ra sắc ...nấm linh chi! 

Tác dụng cơ bản của nấm linh chi vàng:
- Hỗ trợ ổn định cao huyết áp cho người cao huyết áp
- Hỗ trợ tốt cho gan thải độc
- Hỗ trợ hệ miễn dịch của cơ thể, giúp cơ thể khỏe mạnh
- Hỗ trợ hệ tiêu hóa hoạt động hiệu quả.
Đang sắc linh chi:

 Khẩu trang này thì dành khi thật cần thôi ( như đi vào cùng dịch) chứ bình thường ra đường xài thì nghe nói khó thở, nhưng mua được khẩu trang  vào lúc này thì không dễ tí nào:



Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2020

60 TUỔI TRỞ LÊN BẠN DỰA VÀO AI ?

(Bài sưu tầm trên mạng và mình có thêm thắt câu chữ đôi chỗ cho phù hợp ý...mình, chỗ sửa ý sẽ in nghiêng).



            60 TUỔI TRỞ LÊN BẠN DỰA VÀO AI ?

Đó là dựa vào: Bản thân và chỉ có thể là bản thân mà thôi.
Từ 60 hay trước đó một chút cần có một chiếc nồi của riêng mình, trước lúc chết tuyệt đối không được vứt bỏ; phải có một người vợ (chồng) bên cạnh, hãy tận tâm đồng hành cùng một nửa kia của mình; có một cơ thể, hãy bảo trọng nó thật tốt; có một trạng thái tốt, hãy tự tạo niềm vui cho chính bản thân mình từ những việc nhỏ hàng ngày.
60 tuổi là chúng ta già rồi, chúng ta đã già thật rồi! Chỉ là sức khỏe vẫn còn tốt, đầu óc còn tỉnh táo, người già, chúng ta mong đợi ai ở cuối đọan đường đời?Và ai là người chờ đợi, nắm lấy tay ta khi ta ở cuối đoạn đường ấy?
 Để bàn về chuyện này cần phân ra vài giai đoạn:
Giai đoạn đầu tiên:
Sau khi nghỉ hưu đến 60 tuổi, thời gian này cơ thể còn khỏe, có điều kiện hơn lúc trẻ. Thích ăn gì thì ăn nhiều một chút, muốn mặc gì thì mặc đẹp một chút, muốn vui chơi thì cứ thả sức vui chơi. Đừng tiếp tục hà khắc với chính mình, quảng thời gian thế này không còn nhiều, cần trân trọng nắm giữ. Luôn giữ cho riêng mình một khoản tiền, giữ lại ngôi nhà, sắp xếp sẵn đường lui cuối đời cho thật tốt.
Kinh tế của con mạnh là nỗ lực của các con, người con hiếu thuận là lòng cảm ơn đối với phụ mẫu. Chúng ta không từ chối nhận tài trợ, chúng ta cũng không nên từ chối sự hiếu thuận từ các con. Nhưng vẫn phải dựa vào bản thân mình là chính, tự có kế hoạch cuộc sống của mình, phải tự chủ về tài chính! (mình đang ở gia đoạn đầu này)
Giai đoạn thứ hai.
Sau năm 70 tuổi nếu may mắn không bệnh, tật, vẫn có thể tự chăm sóc bản thân, điều này không phải vấn đề to tát gì, nhưng lúc này đây đã thực sự ý thức là bản thân già thật rồi, dần dần thể lực và tinh lực đều không còn được như trước, phản ứng càng ngày càng tệ hơn,trong ăn uống thì phải chậm chạp để tránh bị nghẹn, đi đứng phải từ từ - tránh bị ngã. Bạn cần để ý chăm sóc bản thân mình nhiều hơn !
Đừng tiếp tục quản này quản kia, quản con quản cái, quản cả đời thứ ba, thật ra bạn đã quản cả một đời người, cần ích kỷ một chút, quản tốt bản thân mình là được rồi, mọi thứ cần kiềm chế ở mức độ vừa phải, giúp quét dọn, làm những việc vặt vừa với sức của mình. Việc chính là cố gắng giữ gìn sức khỏe của chính mình duy trì cuộc sống khỏe lâu thêm một chút. Hãy cho mình thời gian để có thể sống độc lập càng lâu càng tốt vì như vậy sẽ tốt hơn so với cuộc sống phải cầu ,nhờ vả người khác.(mong là sống khỏe chết mau)
Giai đoạn thứ 3. (sau 75 tuổi)
Khi sức khỏe kém đi, phải cần có sự trợ giúp từ người khác! Nhất định phải được chuẩn bị kỹ lưỡng (cả tinh thần và vật chất) một cách tuyệt đối nhất có thể! Hầu hết mọi người sẽ không thể lường trước ải này. Cần điều chỉnh tâm trạng, để thích ứng. Sinh,lão,bệnh, tử là quy luật mà đời người ai cũng phải đối mặt. Đã là giai đoạn cuối cùng trong cuộc đời chẳng có gì đáng sợ hãi, khi đã có sự chuẩn bị bản thân sẽ không quá buồn tủi.
Thời gian này hoặc đi vào viện dưỡng lão hoặc thuê bảo dưỡng chăm sóc tại nhà, tùy vào khả năng kinh tế mà bố trí thích hợp, mọi thứ đều luôn có cách giải quyết, nguyên tắc là không để mặc con cái lo liệu, đừng tạo cho con trẻ thêm quá nhiều gánh nặng tâm lý, bởi chúng còn việc nhà, kinh tế riêng. Bản thân tự khắc phục nhiều một chút, cả đời bươn chải  có khó khăn nào chúng ta chưa từng trải qua, tin rằng hành trình cuối đời chỉ cần bình tĩnh đón nhận chúng ta có thể vượt qua một cách dễ dàng.(hy vọng là thế)
Giai đoạn thứ tư. (từ 80 tuổi trở đi)
Nếu khi đó tinh thần còn tỉnh táo, nhưng bệnh lý không cách nào chữa khỏi, cuộc sống hoàn toàn tồi tệ, chúng ta nên dũng cảm đối mặt với cái chết, kiên quyết không để gia đình, người thân và bạn bè lãng phí thời gian tiền bạc vô ích để giúp chúng ta giành lại cuộc sống với tử thần.(thật sự là chả để làm gì khi sống mà phải chịu đau đớn, cuộc sống như vậy sẽ không còn chút ý nghĩa nào, bởi vậy nên các cụ hay nói: chết sướng hơn.)
Tóm lại, cho dù bạn thọ lâu đến mức nào, cuối cùng cũng là một con người, câu nói này tuyệt nhiên không bi ai, không khủng khiếp, tất cả phụ thuộc vào cách sắp xếp cuộc sống của bạn, để xem bạn có phải là người có một tâm lý trưởng thành. Cảm thấy xứng đáng thì hãy hành động ngay, đừng quên, kiếp người chỉ có một lần, bắt gặp niềm vui và hạnh phúc, thì đừng bao giờ để dành lại kiếp sau.
Lời kết :
Những người bạn già xin hãy ghi nhận: Đời chúng ta hiếu thuận phụ mẫu, nhưng đến thế hệ sau (nếu vô phước) chúng ta lại bị bỏ rơi, tuyệt đối đừng bao giờ oán trách:"Người trên thiên đàng, tiền trong tài khoản",hay than vãn rằng mình là: "một người quá đỗi cô độc", "già rồi, chẳng có ai chăm sóc, đoái hoài" ... Điều này sớm đã trở thành suy nghĩ lỗi thời của thế hệ ngày nay vì chúng ta đã chuẩn bị cho mình một bước lùi (khi về già) từ trước!
Hãy thanh thản chấp nhận vì nghiệp của nhiều kiếp trước là do chính chúng ta tạo ra, không tại ai cả...!

P/s:Tự nhắc mình:


Phải là thế này khi về già:





Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2020

NỜ CÔ VY !

Chuyện hot nhất trong nhà, ngoài ngõ bây giờ là chuyện : Nờ Cô Vi- đó là Coronavirus hay còn gọi là coV (Cô Vi). CoV là một nhóm virus mà có virus chỉ gây cảm lạnh, cảm cúm thông thường, còn có virus gây ra bệnh SARS hay như nCoV-2019 (hay còn gọi là virus Vũ Hán). Cái này là mình nghe hơi nồi chõ chứ chả có chút hiểu biết nào về lĩnh vực này! 
Bây giờ ra đường đa số ai cũng đeo khẩu trang, hoặc là đeo khẩu trang y tế, nếu không mua được khẩu trang y tế thì đeo khẩu trang vải! Các bạn trẻ còn chế chuyện khan hiếm khẩu trang y tế bằng chuyện trộm vào nhà không lấy tài sản tiền bạc mà lấy 2 hộp khẩu trang (chủ nhà lặn lội tìm kiếm khắp nơi mới mua được nên buồn quá ngồi khóc). 
...Giờ có tiền cũng khó mà mua được khẩu trang y tế, bản thân mình khi thấy tình hình dịch bệnh có diễn tiến không khả quan nên chạy xe đạp ra gần chục hiệu thuốc gần nhà, nơi nào cũng lắc đầu, sau đành nhắm mắt mua một bịch 5 cái 60k (con gái nói cô ấy mua chỉ 35k)! Thấy mẹ căng thẳng, con gái bảo để cô ấy mang về cho một bịch 50 cái! Mình thì ít ra đường nhưng có cậu con trai nhong nhong ngoài đường suốt, hồi đầu xài sang đeo 2 cái một lần, giờ thì chỉ dám đeo 1 cái cho 1 lần ra đường vì hết thì không biết mua ở đâu!
Thấy vợ con quay cuồng với việc tìm mua khẩu trang, OX mình có vẻ ngạc nhiên, mình mới nói: Giờ ai có điều kiện là đeo nhiều khẩu trang cùng lúc mới sang, chứ đeo vàng đầy tay xưa rồi! hi hi!(có tiền có thể mua vàng chứ khẩu trang y tế là không thể)
Mình còn đọc được trên mạng câu chuyện chế vui thế này: hai bà bạn già ngồi chơi tâm sự :
Bà A: buồn rầu than với bà B: Tui tính cưới vợ cho con trai đầu năm nay nhưng chắc phải hoãn lại rồi bà ơi!
Bà B hỏi: tại sao hoãn cưới, tui thấy bà đang mong có dâu mà ?
Bà A: Vì nhà gái thách cưới 9 mâm quả ...khẩu trang y tế!mà giờ thì tìm đâu ra, một hộp còn không có chứ 9 mâm quả cưới thì chỉ có nước hoãn chờ hết dịch Cô Vi thôi. (rồi bà A nói mà như khóc: cô vi ơi là cô vi sao cô không thương con trai tui vậy)! a!hi!hi!
Đang lúc nước sôi lửa bỏng việc khan hiếm khẩu trang y tế thì con trai mình nhận được quà tặng từ một cô bạn cũ là một hộp khẩu trang y tế và 1 hộp bông tẩm cồn để sát trùng!haizzza! ta nói cả mẹ cả con mừng như được tặng hàng hiệu:

 Già nhưng vẫn ...sợ bệnh: Đi đâu cái để alo cũng bịt kín!

Tập thể dục buổi sáng cũng phải thế này mới kịp..thời trang thời dịch cô vi:


 Con gái khoe mua được 3 bịch loại này với giá chỉ 35k/bịch, trong khi mình mua 60k/bịch:


Món quà giá trị và đúng thời điểm của bạn con trai tặng!
 Mình tự nghĩ, nếu vào lúc bình thường (không có dịch cô vi) mà cô bạn tặng quà kiểu như này chắc cũng suy nghĩ nọ kia! hi!hi

Con trai mua sách với ý định nằm nhà đọc để tiết kiệm ... khẩu trang, nhưng coi bộ không thể! (nhà có điều kiện là phải đeo khẩu trang y tế ra đường mới oách xà lách) :


Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

CÒN MÙNG LÀ CÒN ...MỀN!

 Người ta bảo còn mùng là còn tết,(not mền) hihi!

Bạn già thì thăm bạn già: (sáng mùng 6)

 Tết vẫn còn đâu đây trên bàn ăn:



Người lớn ăn còn 2 em bé chơi:

Trái dưa đỏ :

 Còn đây là bưởi tiến Vua và bưởi Diễn: (ăn không ngon như da xanh và năm roi của MN):


Còn đây là quà quê của bạn con trai mang từ Huế vào:( bánh bột lọc)


 Mua quà gửi sang ... bên bển: (trà bắc, kẹo dồi và kẹo đậu phộng);

Còn đây là bộ tách uống trà, mỗi năm chỉ dùng vào dịp tết, là món quà của cô bạn thời sinh viên tặng mình năm 1999 khi mình ...tiến bộ !hi hi

Cá lóc nướng ở chợ ngày vía Thần Tài:

 Sam được (phải) nghỉ thêm 1 tuần do dịch cúm Corona nên sang nhà bà ngoại chơi 1 ngày: