Đi học là niềm vui của tất cả trẻ em, lớn bé gì cũng vậy (đa phần), vì đến trường điều đơn giản là gặp bạn bè để cùng vui, chơi, phức tạp hơn tí vì đó là nơi nuôi lớn những ước mơ để được làm chú công nhân, chú lái tàu hỏa, làm cô giáo, cô y tá ..(là bọn trẻ hay nói vậy, chứ mình mà mơ thì mình mơ lớn hơn nhiều! hi hi)
Vậy mà con mình hồi bé (mẫu giáo) đứa lớn đến đứa bé đều thích được ở nhà chơi với bà ngoại. Đứa lớn phải đi học thì mười bữa khóc dư ra cả mười một với điệp khúc la, hét: Khô ô ô ô ng đi học đâ â...âu ! sáng nào cũng vậy, dỗ dành to, nhỏ gì cũng không ăn thua, khóc là khóc! Bố đi trực đêm, xa nhà gần 20 km, sáng vội vàng về để đưa con đi học (vì nhà có mỗi cái xe honda dame cà tàng) mà trường có xa nhà gì cho cam, chỉ khoảng 2km, nhưng hồi đó làm gì có nhiều tiền mà đi xích lô với lại cái người phải đi học kia đâu có chịu đi học trong ôn hòa, lúc nào cũng giãy giụa, ói...để bằng mọi cách làm cho người lớn chán nản mà cho người ta ở nhà! haizzz! nhà ở chung cư, sáng nào nhà mình cũng nháo nhác , hàng xóm mở cửa ra nhìn, bà ngoại nhìn theo thở dài và nói hay là cho nó ở nhà...! Bố mẹ thì với suy nghĩ phải đi học (mẫu giáo) cho bằng chúng bạn, biết hát biết múa...nên đi học là nghĩa vụ, bắt buộc! Đến lớp thì chẳng tốt đẹp gì hơn, cứ sáng nào vào cũng khóc, ói, tè ra quần nên là gương xấu cho bạn, trong khi bạn vui vẻ học thì người ấy được đặc cách ra ngồi ở cầu tuột, khi khóc chán, nín thì vào học! bởi vậy chẳng có tuần, tháng nào được phiếu bé ngoan! cuối năm các bạn ai cũng có quà của hội phụ huynh, còn cô ấy làm gì được, bởi vậy nên mẹ phải âm thẩm mua quà gửi cô để khi các bạn khác có quà thì cô ấy cũng có, khỏi khóc! Mẹ cô ấy đã thật sự đau đầu về cô ấy ! Rồi thì cô ấy cũng lớn, trưởng thành và cô ấy cũng đã có con!
Điều gì sẽ xảy ra khi con cô ấy đến tuổi vào mẫu giáo? ta nói, mẹ nào, con nấy! con cô ấy bây giờ đi học cũng là nghĩa vụ! cũng khóc, cũng ói và cũng là học sinh cá biệt! học được một năm rồi mà giờ đi học vẫn cứ điệp khúc buồn (khóc và khóc)! Chỉ cần thấy xe chạy gần đến trường là khóc và đòi đi bà ngoại (vì nhà bà ngoại gần trường) ! và mình cũng như bà ngoại cô ấy năm xưa, khi nghe kể thì thở dài và nói: hay cho nó ở nhà !
t