* Còn lại 1 ngày là chủ nhật, lu bu với chợ búa, cơm nước, dù nhà chỉ có 3 người! Vì chiều chủ nhật, giai xinh rủ bạn tới nhà chị 2 chơi (nhà chung cư nhưng có hồ bơi ở lầu 5 nên rủ nhau lên nướng đồ ăn và ...tắm) vậy nên mình phải tẩm ướp một ít thịt, cánh gà cho ku đem đi để có thứ mà nướng ! (rủ bạn đi chơi, mà chẳng thấy ku có động thái chuẩn bị gì cả, haizzzz! con trai là vậy đó, không bù cho mình nếu mời bạn tới chơi là cứ lo nghĩ cả tuần, ăn gì, uống gì và cả mình phải... mặc gì cho phù hợp nữa, vì sợ không chu đáo thì bạn buồn).
Mẹ lu bu với đủ thứ việc không tên, kêu Ku lên nhà hái cho mẹ một ít lá mắc mật (một loại lá không thông dụng lắm, hình như chỉ ở miền núi phía bắc mới có, lá dùng để ướp thịt nướng cho thơm).
Lần trước, nhờ bạn của ku lên hái lá chanh để ăn thịt gà luộc, vì trên nhà có nhiều cây mà hỏi thì ngại nên tụi nhỏ hỏi ông gúc gồ, không biết ổng chỉ thế nào mà tụi nhỏ hái xuống đúng lá chanh. Còn lần này ku lên lầu đầy tự tin (vì là nhà của mình, lại đã nhiều lần thấy mẹ tưới và chỉ cây này cây nọ) khi Ku lên, mẹ chỉ điểm thêm cho cái cây ấy nằm trong góc. Ku hăng hái đi lên rồi nhanh chóng đi xuống đem cho mình một mớ lá...mai ! Ôi giời! đã nắng nóng, thấy "con gà công nghiệp" nhà mình giúp mẹ mà sắp phát điên, lại phải kéo theo ku lên lầu, chỉ cho cái cây và cho ngửi cái mùi thơm của lá mắc mật để biết, còn cái lá mai, chả có mùi gì. Cây mai là cái cây thông dụng ở Miền Nam, gần như nhà nào cũng có vào dịp tết đến xuân về! vậy mà nỡ nào ku nhầm với cây khác hả trời!
Đây là cây mắc mật nhà trồng:
Cây mai ngoài cùng:
Hai lá này đâu có giống nhau: (bên trái lá mai, nên phải lá mắc mật)
Đây là thứ mà ku đang ngâm kíu, bởi vậy đầu óc treo lơ lửng trên cây:
* Chiều nay, ơn Giời được cơn mưa đầu mùa nặng hạt, ku Sam đi học về sợ trời mưa nên bắt bà đóng hết tất cả các cửa, xin mãi mới cho bà mở cửa sổ chộp cái hình mưa mà chẳng thấy hạt mưa:
Đường mưa:
Mưa thế này mới là mưa, vì là mưa rừng: (Đà Lạt tháng 9/2015):
P/s: Thấy lại cái hình này, tự dưng bâng khuâng, có lẽ đây là chuyến công tác sau cùng ở xứ mộng mơ! (đi chơi thì còn nhiều dịp, công tác thì không vì mình đã xin sếp không đi đâu xa nữa)