Trang

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

NHỮNG CÁI TÊN !

   */  Tên là để phân biệt giữa người này với người kia, giữa vật này với vật nọ. Và con người ta có thể quyết định những việc to, lớn nhưng cái tên của chính mình thì không thể quyết định được (cái vụ này gọi là hên- xui)
Ngày xưa “ông, bà” đặt tên con xấu để dễ nuôi, để người “khuất mày, khuất mặt” (chỉ người cõi âm) không “bắt” đi mất!
 Công việc của mình làm có liên quan tới những cái tên, nhà nào “kha khá” thì khi đặt tên con có chọn lựa: Nhánh, Hoa, Hồng..hay cứ Nhân, Trí, Lễ, Nghĩa. Nhà nào chỉ làm ruộng, làm vườn thì khỏi cần suy nghĩ nhiều: Cam Sành, Quýt Đường. Có nhà đặc biệt hơn đặt tên cho các con lần lượt là : Bùi, Béo, Dẻo, Dai (vừa làm việc mình vừa suy đoán xem vợ, chồng nhà ấy sẽ bàn luận thế nào khi đặt tên con?). Rồi nào là Trường Hận, Hoài Hận, chưa kể những cái tên mà khi làm việc mình chẳng dám xướng to vì miệng cứ đơ như cây cơ! hi!hi                   
 
 */ Ở Miền bắc thời còn chiến tranh, nhà nhà đặt tên cho con trai là Thắng là Dũng...Ở ngay cạnh nhà mình có cụ đặt tên cho 8 người  con trai là:  Trường, Kỳ, Kháng, Chiến, Nhất , Định, Thắng, Lợi. Có dì T bạn mẹ mình thì đặt tên con với hy vọng chiến tranh mau kết thúc: Nam, Bắc, Thống Nhất.
Đó là chuyện Đông, chuyện Đoài, còn mình từ bé đã không ưng ý lăm với cái tên mình đang có, sau này lớn lên có những giai đoạn: “sông có khúc, người có lúc”, mình lại đổ thừa tại cái tên và cứ thế mà “lầm bầm” thiếu gì tên mà Ba, Mẹ lại đặt tên cho mình như tên con trai, chẳng dịu dàng như tên mấy bạn, mà nếu giảng nghĩa ra lại còn thành ra thâm hụt .haizzzzz!
Ngày trước, mẹ mình đã nhiều lần giải thích là tên mình có ý nghĩa rõ ràng: Ba từ Miền Bắc trở về Nam khi mình chưa chào đời, nên cụ ông để lại cho cụ bà hai cái tên vừa trai vừa gái và có liên quan đến núi, đến rừng với lý do rất đơn giản mà lãng mạn rằng trên đường vào Nam cụ ông phải vượt qua nhiều rừng, núi bởi vậy cứ hai chủ đề này mà đặt thôi, lại còn núi xanh, rừng quý nữa mới chịu! hi!hi
    */Rồi thì cũng đến ngày mình được “vinh dự” áp đặt ý mình lên thành tên của những đứa con! (hi hi- cảm giác thật là sung sướng) có nhà thì vợ, hay chồng yêu ai không lấy được đặt tên con cho đỡ thấy xa cách ( với điều kiện đối tác không biết vì dù sao đây cũng là tài sản sở hữu chung hợp nhất! hi!hi, nhà mình không có vụ này vì có lẽ khi iu chưa sâu đậm đến mức đó.)
    + Ngày mình sanh con gái, trước đó chưa có dự kiến đặt tên gì vì thời ấy chưa biết sanh trai hay gái. Túm váy lại, sanh ra rồi tính. Mấy ngày mình nằm viện không thấy chàng bàn việc đặt tên con cho đến khi ra  viện mình mới thấy cái sổ khám em bé có tên Nguyễn Nam Phương (rồi phía trên chữ Nguyễn lại móc thêm chữ Hoài- đọc hết là Nguyễn Hoài Nam Phương). Chắc như bắp vậy rồi mà không thấy ai tham khảo ý kiến của mình thế mới lạ. Về nhà hỏi cặn kẽ mới hay “anh phường” đặt Nguyễn Nam Phương (không có ý mong con xinh đẹp như Hoàng hậu Nam Phương vợ Vua Bảo Đại mà chỉ đơn giản là người con gái phương Nam thôi). Bà ngoại thấy tên con gái mà đặt thế “cứng” quá nên thêm chữ lót “Hoài” của ông ngoại cho dịu xuống (chắc là với ý nghĩa sống hoài ở phương nam). Mặc dù mình không được tham gia vụ đặt tên con gái, nhưng vì thấy  tên con  hợp lý , hợp tình mà ít người đặt nên ok liền! mình mất quyền bỏ phiếu nhưng đồng thuận nên rất vui vẻ chấp nhận cái tên này cho con gái! Sau này con lớn lên chưa thấy phàn nàn gì về cái tên bà và bố liên hiệp lại đặt.
    + Năm năm sau mình sanh em Ku, vẫn không chuẩn bị tên trước cho con vì chưa chắc là con trai hay gái do lúc đó vẫn chưa có kỹ thuật siêu âm để biết trai- gái như bây giờ!
Về nhà vợ chồng bàn tính, chị tên Phương thì chủ đề chính là Phương luôn cho tiện (đang có phong trào đặt  một tên cho các con nhưng chỉ khác tên đệm, ví dụ như nhà ông anh trai mình toàn Anh : Vân Anh, Tuấn Anh, Tú Anh (cô cháu tên Vân Anh là do bà nội lấy tên của nhân vật nữ trong tiểu thuyết đang thịnh hành sau giải phóng: X30 phá lưới).
  Mặt khác như đã thỏa thuận với hai người bạn thân của mình ở cơ quan cùng có đứa thứ nhất đặt tên Phương, (một nhà là Bình Phương, nhà kia là Hà Phương, nhà mình là Nam Phương) nên cả ba nhà đã...hẹn hò với nhau đứa thứ hai sẽ cùng đặt là Phương nốt nhá. Nhà thứ nhất, khi sanh con gái thứ 2, đặt tên là Diệu Phương, sau một năm, đến lượt nhà mình vợ chồng “chụm đầu” bàn tính đặt tên ku là Viễn Phương (tên này ít thấy ai đặt, nổi tiếng thì có nhà thơ tên đó). Mới đi làm khai sinh cho con hôm trước thì hôm sau mấy cô bạn ở cơ quan đến nghe đặt tên con trai là Viễn Phương, các cô ấy đã phản đối kịch liệt (hi!hi): phải đổi ngay, đổi ngay (với đủ thứ lý do như: Có một đứa con trai đặt Viễn là phải đi xa, biên thùy, hải đảo nọ kia), ừ đổi thì đổi, thế là cái tên Việt Phương ra đời, tuy nhiên lần này ku con không vừa ý lắm, bảo tên gì như con gái! Chả là vô tình đi học ku nhà ta lại ngồi cạnh cô bạn gái cùng lớp có tên là Trần Việt Phương thế mới nên chuyện. Ku về cứ “lầm bầm” sao không đặt cho con tên Hoàng Phúc, Huy Hoàng, Khôi Nguyên... (bạn của ku ở lớp)! làm cho ku con thất vọng về cái tên, mình cũng thấy ái ngại, nhưng nhìn qua nhìn lại thì thấy tên ấy đẹp mà, phải không con dzai? Hi hi (Điều đặc biệt có ý nghĩa là tên đệm của con trai và con gái mình  ghép lại là tên đất nước: Việt Nam!)
 + Kể thêm chuyện nhà cô bạn thứ 3 ở trên là mãi gần mười năm sau mới sanh thêm cậu con trai, đã định đặt tên là Đăng Phương như đã hẹn hò với nhau nhưng ông bà nội, ngoại hai bên phân tích ra thì tên í lại thành ra vô phương (cái này là mình bịa cho vui- nên cổ không đặt tên con  là Phương nữa mà Hướng) hi!hi ! Chuyện ba chị em chúng mình hẹn hò đặt tên con, sau này thành câu chuyện kể của các đồng nghiệp về tình bạn thủa hàn vi!
 */  Vài mấy năm trước có cô cháu gọi mình bằng cô, sanh con gái đầu lòng, cháu làm giáo viên dạy văn nên thôi rồi Lượm ơi, chữ cả bồ trong bụng, bên nội thì toàn những người học cao, biết rộng, cỡ mình chỉ tầm xa, thi thoảng hỏi thăm rồi í ới hỏi cháu đặt tên gì, tên gì (tò mò thôi)! Cháu bảo vợ chồng nhà cháu phải tuân theo ý kiến của ông bà nội bé cô ạ nên không dám hó hé gì, bà nội đã đi làm khai sinh với lập luận mẹ là Anh thì con cũng là Anh nên sẽ là Thảo Anh, mình đọc tên cháu thấy nó cứ ngang phè! chọc mấy câu cho vui là mai này đi học bạn bé sẽ chọc ghẹo bé là thảo ăn cho coi! rồi mình hỏi sao không đặt là Ngân Hạnh vừa lạ vừa có ý nghĩa (mình tự giải nho ra là: Ngân là tiền, hạnh là hạnh phúc. Cũng đâu có sai phải không nào cháu iêu ?)!Chẳng biết cháu gái nói lại với bố, mẹ chồng thế nào mà hôm sau nhắn tin bảo với mình là ông, bà nội bé đổi lại tên bé là Ngân Hạnh cô ạ. Vài năm sau, cô cháu gái lại sanh bé thứ hai, cũng "tẻ" nốt (ừ, chưa có nếp, ăn tạm cơm vậy cháu nhá). Cháu gái lại tham khảo, mình làm tư vấn viên: chị bé là Ngân Hạnh , vậy em là Ngân Khánh cho đồng thanh đồng thủy, ai dè cả nhà nội bé ok luôn. Sau vụ này, mình mặt cứ vênh như bánh tráng nướng, sướng vì được vinh dự đặt tên cho cháu gọi bằng..bà cô ! hi hi
Ngoài ra, mình còn được các cháu ở cơ quan tham khảo khi đặt tên con, mình tư vấn: tên con đặt nên dễ gọi, đừng dài quá, nếu có ý nghĩa nào đó càng tốt, vợ chồng mà iêu nhau “dữ dội” thì lấy tên đệm của nhau mà đặt nếu nghe tai thuận thì càng ok..kiểu như thế, như thế...
*/Rồi đến lượt con gái mình sinh cháu, tự biết là mình chẳng có vinh dự đặt tên cháu ngoại (mà thực tế đúng thế thật) nên dù có ấp ủ những cái tên thật đẹp, thật ý nghĩa và sâu xa hướng tới chân, thiện, mỹ…gì gì đi chăng nữa thì cũng xếp xó để đó hy vọng giành quyền đặt tên cho cháu nội vậy (viết hy vọng là biết đâu đấy, mất quyền biểu quyết như chơi) hi hi! Túm lại , cháu ngoại có cái tên rất chi gia đình: GIA KHÁNH (mình lại giải nho: có nghĩa là cái khánh của nhà, đơn giản vậy thôi) ! miễn sao cháu hay ăn, chóng lớn và ngoan như các con của mình là ok rùi, không mong được như Ngô Bảo Châu… nhưng mà biết đâu í nhỉ...! (hy vọng tràn trề)! hi hi
...Và đây là cái Khánh của nhà họ Phạm : 
(chủ đề  khoe ...cháu ngoại của mình) hi hi :



            Tập hát Karaoke:

 Ai đẹp trai hơn ?:

             Điệu chưa nè:

   "Ai nói gì con thế ?" hi!hi:

       Tập đánh võ: