*/ Mình đang ở những "ga" cuối của hành trình làm "Osin" ! Năm ngoái (2014), 8 người bạn cùng đồng hành đã về "ga cuối" (tính cả mấy anh chị ở cơ quan bạn nhưng cùng chung công việc)! năm nay, 4 người bạn thân thiết của mình lại "khăn gói" rời cuộc chơi này để chuyển sang một cuộc chơi khác có thể là thoải mái hơn về tinh thần! và rồi sẽ đến lượt mình! Từ đầu tháng tới nay nơi làm việc có sự chuyển đổi cơ cấu nên mình đang tập sự "hưu trí" !(hưu để nghỉ ngơi, giải trí) chứ không phải như một người bạn tự chế (hưu nhưng vẫn phải nai lưng ra làm nên gọi là "hưu nai", hay về nghỉ hưu nhưng không có bạn bè nên là "hưu quạnh" ). Để tránh các trường hợp trên mình đang tích cực chuẩn bị cả tinh thần lẫn vật chất (trồng rau sạch trên sân thượng) hi hi ! vừa không buồn vừa tốt cho sức khỏe! Thời gian sẽ trôi nhanh và ngày ấy sẽ đến ! hãy chuẩn bị chào đón những ngày không còn phải trăn trở lo nghĩ về công việc !
*Cuối năm 2014, OX bị một cơn đột quỵ quật ngã tưởng chết (minh ghi "tưởng chết" là vì BS đã cầm tay mình động viện, an ủi là ...có thể bệnh nhân không qua khỏi ) vào lúc đó đầu óc mình trống rỗng, chả nghĩ được gì nhiều và những gi mình làm thì như là quán tính và mình đã dự liệu những gì phải làm nếu OX mình không qua khỏi ! vậy mà, thất là may mắn và phước đức của OX vẫn còn nên đã từ 1/2 con đường chết trở về và bình phục nhanh chóng! Các BS cũng phải ngạc nhiên vì điều đó! tuy trí não OX không xử lý tốt mọi vấn đề trong cuộc sống được như trước, nhưng nhìn những người xung quanh sau cơn tai biến bị liệt, bị di chứng nặng nề thì cả nhà mình đã cùng thốt lên là nhà mình quá may mắn !
Sang năm mới Ất Mùi 2015, mình gặp sao xấu ( sao Kế Đô chiếu mệnh) ! thôi thì mong mọi điều tốt lành, vậy mà đầu tháng tư (dl), con gái mổ ruột thừa và có vài vấn đề khác kèm theo nên từ mổ nội soi sang mổ rộng ra phải nằm viện 10 ngày (lâu hơn cả Bố) ! mình lại tất bật nào trông cháu ban đêm, nào đi làm, nào vào viện thay ca, nào cơm nước (lại thầm cảm ơn là trời đất, ông bà đã cho mình sức khỏe để lo cho người khác được chu đáo)! cái ngày xưa ơi là xưa rồi, khi mình nằm viện vì áp xe vú vì sinh con đầu lòng chưa có kinh nghiệm, rồi khi gãy chân bởi tai nạn giao thông, khi mổ sanh con trai, mổ bướu cổ đa nhân ..thì mình đã nằm trong viện mà lo lắng cho mọi người ở ngoài (người ta nói "một người lo bằng cả kho người làm" mà ! hi hi). Rồi tất cả cũng đã qua!
*/ Những ngày rằm, mùng một khi thắp nhang lên bàn thờ Thiên, bàn thờ Tổ tiên mình vẫn thầm cầu mong sức khỏe cho cả nhà ( ở tuổi này - Ngũ thập tri thiên mệnh ) thì mình hiểu sâu sắc: có sức khỏe là có tất cả. Hàng ngày, xem TV, xem báo thấy biết bao nhiêu là trường hợp không may xảy ra (cháy, tai nạn giao thông đường bộ, đường thủy, mùa hè thì trẻ con đuối nước...) thấy cuộc sống thật là mong manh, sống đó và chết cũng ngay đó, vì thế còn được sống khỏe là hạnh phúc vô biên!
* Năm nay hạn hán kéo dài, miền nào cũng nắng nóng, riêng miền trung thì hạn hán kéo dài, mấy hôm nay trời đã bắt đầu mưa, khí hậu có dịu đi phần nào, buổi chiều trời âm u và đì đùng sấm, cứ mưa cho cây cối tươi tốt, dù mấy bà, mấy chị bán hàng chiều có vất vả hơn.
*/Nhà có cây bông giấy Bố trồng tặng con gái vào ngày sinh nhật con gái 20 tuổi, nay cây to và hoa nhiều, mình có bài viết gọi là cây duyên (hoa nhiều thì con gái nhiều duyên), nay con gái đã "chống lầy". Khi còn khỏe thì cây cao vươn cành là OX mình lại bắc thang cắt cho gọn, mấy tháng nay OX bệnh không cắt được, con trai thì đi làm suốt, ngày nghỉ thì đi việc nọ, việc kia thế là mình phải bắc thang cắt cành, hơi vất vả! nhưng nếu không cắt thì hàng xóm phiền lòng vì hoa rụng sang sân nhà họ! sẵn OX đang muốn có cái cổng mái ngoí giống..nhà hàng xóm nên vài ngày nữa phải "xử lý" gọn cái cây xuống!Cái cây mùa nắng càng nhiều bông đỏ rực rỡ, ai cũng khen đẹp, mưa xuống cành đâm lung tung! Cho cây xuống thấp hơn thì mình dễ tỉa cành! vài ngày nữa mới thực hiện việc này, hiện tại nó đây! hi hi