Trang

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2025

CHÀO THÁNG 7/2025

                                           


   1/ Thơ tình tháng bảy :

          Tháng bẩy về !

(Tác giả: Phạm Hồng Giang).

"Tháng bẩy này mình hò hẹn đi em
Cho nỗi nhớ lấn chèn trong nỗi nhớ.
Yêu đi em kẻo mùa ngâu dang dở, 

Dải sông Ngân để lỡ nửa nhịp cầu.

Tháng bẩy này hoa Sữa đã nở đâu
Thơ anh viết chẳng tròn câu thề hẹn.
Thương Chức Nữ cầu Ô không trọn vẹn
Giận chàng Ngưu ứ nghẹn bến sông chờ.

Tháng bẩy này nắng nhạt cả giấc mơ
Chiều nặng trĩu mưa mờ trên lối nhỏ.
Em có nghe lời thì thầm trong gió
Câu ân tình để ngỏ ngóng trông ai.

Tháng bẩy này mưa nắng vẫn dằng dai
Quán quen xưa anh chờ hoài chốn cũ.
Bằng Lăng muộn tím ven đường lá rủ
Mong manh chiều héo rũ hạt mưa ngâu.

Tháng bẩy này em vẫn ở nơi đâu
Câu thề hẹn....
Nhạt mầu...
Trong nhung nhớ!".
       

                                          Nơi bình yên ...chim hót 

                                    

                                                     (hình lấy từ FB : Thích ngắm nhà)

2/ Khối nghỉ hè gặp khối ...nghỉ hưu :

   (anh Sam đi du lịch với ông bà nội nên mẹ gửi Kem xuống bà ngoại 2 ngày)

                                        

       
       

3/ Già là có quà:


+ Con trai nhờ bạn mua từ HQ gửi về cho mẹ: 
(thuốc giả bây giờ nhiều nên phải vậy thôi)

4/ Trong một diễn biến khác thì: Tuần trước, mình nhận được tin anh bạn  thân thời thơ ấu của chàng Ro đã "về miền viên miễn". Chàng Ro nhận tin và ...khóc. Vơ chồng mình có thể coi anh ấy là ông mối vì anh ấy là anh trai của con dâu dì mình. Trước năm 1985, mỗi lần tứ HN vào SG là anh ấy hay rủ chàng Ro tới nhà dì mình chơi (vì em gái anh ấy ở đó). Dì mình thấy chàng Ro có công việc ổn định, hiền lành, tốt tính, tuổi cũng ngoài 30 mà chưa có vợ lại chơi chung với anh của con dâu nên rất tin tưởng. Dì mình có cô cháu gái (là mình) mới bị bồ bỏ và có nguy cơ cao ê ...sắc vì  đặc trưng của công việc  khó có những giao tiếp ngoài lĩnh vực đang làm., và cái kết sau đó thì đã rõ. Bởi vậy, chàng Ro ngày trước khi nghe ai hỏi làm sao vợ chồng mình quen nhau thì hay nói: "cái duyên cái số nó ...vồ lấy nhau" . (Chuyện này mình có kể rồi). 
 Có những câu chuyện nho nhỏ, vui vui giữa hai gia đình rất đáng nhớ giờ là kỷ niệm.
 Cầu mong anh C sớm đoàn tụ với chị T ở cõi lành. A di đà Phật.


+ Mình vẫn còn giữ  được thư và quà cưới của gia đình anh ấy gửi tặng vợ chồng mình gần 40 năm trước.
 Cái vòng đeo cổ này hồi ấy là món trang sức đẹp chỉ đeo vào những dịp trang trọng:
                                 

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2025

"TRĂNG TRÒN RỒI LẠI KHUYẾT ..."

          1/ Người đời có câu: "Nước đầy sẽ tràn, trăng tròn rồi lại khuyết" :  


... là cuộc đời có thịnh thì có suy, mỗi ngày có bình minh thì có hoàng hôn …túm váy lại: vạn vật trên đời này đều có bắt đầu và có kết thúc, đó là quy luật, là chân lý không bao giờ thay đổi.

Trong cuộc sống đừng mong ước sự viên mãn, tròn đầy. (đó là điều không nên ...có). Bởi thực tế thường là thế này:
Người hôn nhân không tốt, nhưng con cái lại rất xuất sắc. Người hôn nhân tốt nhưng sức khỏe của vợ (chồng) không tốt. Người có sự nghiệp thuận lợi, kinh tế đủ đầy nhưng lại thiếu vắng tiếng bi bô của con trẻ…, ngược lại nhà đông con lại nghèo. Vì vậy 
đừng mong sự viên mãn, cuộc đời phải có nửa thành công, nửa thất bại, đó mới là hoàn chỉnh. Trên con đường đời, có chỗ bằng phẳng, có chỗ gập ghềnh là lẽ đương nhiên, đi “xuyên” qua trở ngại để tiến về phía trước, và biết đâu đấy, ở một khúc ngoặt nào đó ta sẽ lại nhìn thấy ánh sáng của sự may mắn đang mỉm cười … chờ ta. Sau nửa đời người, ta đang bước vào hoàng hôn của cuộc đời, tưởng dài nhưng như cái chớp mắt , đời người sẽ kết thúc, kiểu sóng sau đè sóng trước rồi mất hút trong hư không.  

Trạng thái tốt nhất của đời người chính là cầu khuyết không cầu đầy, biết đủ là đủ. Phúc không hưởng trọn, mọi thứ vừa phải là tốt.

 + Khi về già, cố gắng duy trì thái độ tích cực, đối diện với mọi thứ, cụ thể là tuổi già, bệnh và cái ch.ết. (không ai tránh khỏi).

Cuộc đời của một người cho dù là khổ đau hay hạnh phúc, nhưng nếu biết đủ và biết quý những gì mình đang có thì đó chính là hạnh phúc

Đức Phật đã tìm ra sự thật của nhân sinh, vũ trụ và rút ra được 4 chân lý màu nhiệm ( hay còn gọi là :Tứ diệu đế) :

+ Một là : Khổ đế (thực trạng đau khổ của con người).

+ Hai là: tập đế ( là nguồn gốc hay là nguyên nhân dẫn đế thực trạng đau khổ).

+ Ba là: Diệt đế ( là sự kết thúc hay chấm dứt khổ đau).

+ Bốn là: Đạo đế ( là con đường hay phương pháp thực hành dẫn đến chấm dứt khổ đau)

Trong đó Khổ đế là: "Sanh là khổ, già là khổ, bệnh là khổ, chết là khổ, oán thù gặp nhau là khổ, thương yêu mà xa lìa là khổ, cầu không được là khổ, chấp năm uẩn là khổ"  (năm uẩn là năm yếu tố hay năm nhóm kết hợp lại tạo thành con ngườihay nói cách khác, con người là một hợp thể của năm yếu tốgồm có: Sắc –thọ- tưởng –hành và thức).

Biết vậy để đừng mong cuộc sống hoàn toàn màu hồng, đủ đầy, viên mãn, chỉ có hạnh phúc mà không có khổ đau, bởi con người từ khi sinh ra là đã khổ rồi. Khi biết chấp nhận thì sự khổ đau sẽ không thấy nặng nề nữa....

                                            


2/ Khối nghỉ hè vẫn tiếp tục ...đi chơi hè ở Đà Lạt :

                                 



Tuổi học trò ảo của Sam- Kem . Hi!hi - vui thôi (AI nó làm):

3/ Chuyện học hành của ... bà ngoại thời @ :
Già thì già, sống ảo cho vui (ai cấm đâu Ông giáo nhỉ): 

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2025

LINH TINH THÁNG 6 !

      1/  Lâu  lắm rồi mình mới có dịp đi ...giải ngố vào một ngày "không đẹp trời":   

                                  

                                         

             + Các anh, chị em họ của mình ( ở HN- HT- SG) gặp nhau trong một dịp "đặc biệt"

        Với độ tuổi 80 của các anh, chị và khoảng cách địa lý thì để có một dịp gặp mặt như  thế này trong "nhiệm kỳ" tới là hơi bị khó nên mọi người  "dù thế này hay thế kia " vẫn "cố gắng"  tới nên mới có được những tấm hình này :    

                                  


                          +      Quà quê : 

                                
2/  Trong những diễn biến khác thì:
       + Khối nghỉ hưu không gặp khối nghỉ hè vì:
        Anh em nhà Sam- Kem đi trại hè:
                                       

    + Chuyện ăn uống :
  + Chị, em cô bạn xuống chơi  và mình có lộc ...ăn:
                                        
       ... nghĩ là mình không có thời gian nên chỉ nấu bò kho ( kèm hủ tiếu khô) mang tới cho:
                             (thời gian của mình thì nhiều, chỉ là lười thôi)
                                        

+ Người già thỉnh thoảng vẫn ...muốn ăn những món của người trẻ:
                                       


                                       


Mùa hè là mùa nhiều loại trái cây:


Lần đầu được ăn vải "tiến Vua":


3/ Cóp thơ tình tháng 6:
THÁNG SÁU VỀ !
(TG: Hồng Giang)

"Tháng sáu về ai đổ nắng ra phơi,
Cánh Bằng Lăng tím khoảng trời nhung nhớ .
Câu thơ viết trọn một đời duyên nợ ,
Dấu yêu ơi trăn trở đến bao giờ.
Tháng sáu về cánh Phượng cũng ngẩn ngơ,
Tà áo trắng thẫn thờ làn tóc rối .
Lão thời gian dường là mắc lỗi
Kệ tháng ngày trôi nổi đến chênh chao.
Có phải rằng tại ai đó khát khao
Nên ai đó nghẹn ngào vì ai đó
Hay là do vần thơ tình để ngỏ
Trái tim hồng cháy đỏ vấn vương yêu.
Cánh Phượng rơi theo cơn gió lạc chiều
Vần thơ viết gói bao điều khờ dại
Bởi xa cách làm cho ai khắc khoải
Ai mong chờ tê tái trái tim ai.
Tháng sáu về nỗi nhớ cũng dằng dai,
Từng hạt nắng…..
Lăn dài…..
Theo năm tháng !"

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2025

DÌ VỀ VỚI ÔNG BÀ RỒI!

                                                   

                                       

 + Mới tháng trước, mình đến chơi, dì vẫn khỏe mạnh, vui vẻ và minh mẫn. Khi ra về  mình dặn dì nhớ giữ sức khỏe hôm sau con lại tới, dì cười thật tươi. Vậy nên khi nghe tin dì mất, ngực mình trĩu nặng, vẫn biết cuộc sống vốn vô thường nhưng dì là người em gái cận kề, cùng chia ngọt, sẻ bùi những năm tháng khốn khó, thăng trầm nhất cuộc đời của mẹ mình,  và cũng trong từng giai đoạn của cuộc đời ba anh em mình đã từng coi dì- chú như cha, mẹ. Mình đã mong thư dì chú như mong ngóng thư của Ba mình....

Giờ nghĩ, khi chào dì về hôm ấy sao mình không ôm dì một cái thật chặt, là bởi mình nghĩ dì luôn ở đó, luôn vui vẻ và mạnh khỏe. Tưởng vô thường chưa "dám" chạm tới dì vì dì từng "khoe", chị gái dì (chị cả) sống được 107 tuổi thì  ít ra dì cũng được 105, mình cũng nghĩ vậy cho nên giờ ngồi buồn.  

Dì là người con sau cùng của bà ngoại đi "chuyến tàu không vé khứ hồi để  đoàn tụ với ông bà" nên mình cảm giác như sợi dây tình cảm nối với thế hệ trước đã đứt gãy từ đây.

               (P/s: mẹ mình vẫn còn những người em chung cha khác- là con của bà Hai).

                         Góc ngồi quen thuộc của dì mỗi lần mình tới chơi:

                                                 

                                                                    Dì và mẹ:                                                       


                                                               3 chị em gái :

                                                        (dì ngoài cùng bên phải)



 ... Kỷ niệm với dì nhiều lắm vì mình và gia đình dì cùng ở SG. Mẹ mình mất ...sớm, khi mới 71 (mình nói mẹ mình mất sớm là sớm  so với tuổi 96 của dì) nhưng mình vẫn còn có dì để lui tới mỗi khi nhớ mẹ, nhìn dì là thấy mẹ và  đến để nghe dì bắt đầu câu chuyện: " Mẹ mày đẹp nên ....".  ( đây là một câu chuyện dài, khó viết để mọi người hiểu hết được trong vài dòng ngắn ngủi này ).

       Dì ơi ! Sau này con sang nhà bên ấy, không còn thấy bóng dáng dì với nụ cười tươi  kèm câu hỏi " L đấy à" và cũng không còn ai nhắc cho con nghe chuyện cũ  của mẹ con nữa rồi. 

        + Mỗi lần đến chơi thăm dì, mình  hay hỏi kiểu : "dì có nhớ con không". Dì nhìn mình cười cười rồi nói "Mày mà không nhớ thì nhớ ai- mày là L con chị C", mình vui khi nghe dì nói vậy. Lần sau cùng mìn đến chơi, dì ngồi trong phòng ngủ nên hơi tối, mình đùa, hỏi "dì có sợ ma không", dì bảo "người còn chả sợ, sợ gì ma"... Dì lớn tuổi nhưng còn thích làm đẹp. Mình lại chúa chủ quan, cứ nghĩ đến thăm người già thì không cần báo trước vì nghĩ già rồi còn đi đâu, vậy mà đã vài lần mình đến nhà mà dì đi vắng, hỏi cô giúp việc, khi thì nghe nói " bà đi gội đầu uốn tóc", khi lại " bà đi sinh hoạt chi bộ". Lần sau đến mình hỏi, dì lớn tuổi rồi sao không xin miễn sinh hoạt, dì có vẻ ngạc nhiên khi nghe mình hỏi câu đó, rồi dì nói với mình " ĐV là phải đi sinh hoạt, để còn góp ý kiến cho lớp trẻ chứ " (tiệm làm tóc và nơi sinh hoạt gần nhà nên dì tự đi bộ). Nghe mà không nghĩ dì đã qua tuổi 90 lâu rồi.

                                        Hình dì trong những lần về quê ngoại:

                              "những người muôn năm cũ/ hồn ở đâu bây giờ"

                                  


Dì về quê dự đám tang mẹ mình năm 1995:

Dì về  thăm quê lần sau cùng vào năm 2016:
(Trước ngõ vào nhà ông bà ngoại)
                                                    
       +   Hình vợ chồng mình chụp với dì chú và ba mẹ mình vào ngày cưới. 
       Tiệc cưới tổ chức tại nhà riêng của dì- chú, tháng 2/1986:

                                          Dì đứng ngoài cùng bên phải  :         

                                        
+ Dì đi đám cưới con gái mình năm 2012: (thứ 2 từ phải qua)
                                      

+ Mỗi lần đến chơi, khen dì đẹp lão, câu dì hay nói là :" chỉ phồn vinh giả tạo thôi".

+ Ngày nhà mình còn trên phố, dì vẫn hay đạp xe đạp đến chơi với mẹ mình.

Các con mình lại có quà. Hôm rồi tự dưng con gái mình nhắc mỗi lần bà L đến chơi là toàn mua trái cây xịn xò.( hồi đó kinh tế khó khăn nên trái cây cao cấp mấy khi mình mua- trẻ con là nhớ lâu)

+ Dì đẹp (đẹp ít hơn mẹ mình một chút) nhưng bù lại dì hạnh phúc hơn mẹ mình rất nhiều (cho đến cuối đời, điều mà người cao tuổi ai cũng  mong là  khi già thì được "sống khỏe, ch.ết nhanh" ). Dì đi đoàn tụ với tổ tiên, ông bà bởi một cơn nhồi máu cơ tim ở tuổi 96. Nhẹ nhàng như cánh chim bay về trời....   

Mỗi lần đến chơi là xin dì chụp hình mà dì luôn cười tươi hơn cháu :
                                                   và giờ chỉ là kỷ niệm:
                                             
                                   Dì- chú và gia đình mình :

                                                                           

                                                   

                                      Cứ gặp dì là vui kiểu thế này: 

                                                

                                                


Cháu chào về, dì đứng cửa trông theo:

Vừa đi đâu đó về, thấy cháu đến chơi dì vui:




Dì với anh chị của mình :

+ Một lần xin tiền dì và ...cái kết:
(dì còn đùa: cho không nhận là không được)

                                                      Cháu chê ít không nhận thì lại cất vào :
                                
    

Hình chụp với dì  lần sau cùng mà không biết :
( mùng 4 tháng 5 năm 2025- đúng một tháng sau là dì mất) 

                                            

  Dì đã về với ông, bà và chú (chồng dì) lúc 13 giờ 30 phút ngày 04/6/2025 (nhằm ngày mùng 9 tháng 5 âm lịch), không đau ốm, khỏe, minh mẫn cho đến 9 giờ sáng nay dì vẫn tự pha sữa uống, rồi cơn đau cấp tính ập tới bất ngờ, dì được đưa ngay vào viện cấp cứu nhưng dì đã ra đi mãi mãi. Dì đi quá đột ngột nên con cháu, chắt vô cùng thương nhớ. Nhưng  như vậy lại chính là niềm mơ ước và hạnh phúc của người già. (mà không phải ai già muốn cũng được )

                   Vĩnh biệt dì yêu quý của con. Cầu mong dì luôn an lành ở nơi ấy !